Đừng nghĩ thẩm vấn chỉ ở giờ hành chính, chuyện đưa người đi trong đêm là quá ư bình thường, chỉ là Dư Tội vừa đi, Phó Quốc Sinh hứng thú tăng mạnh cùng Hắc Tử bò dậy nhìn chằm chằm người mới, làm hắn sợ tái mặt.
“Tao hỏi mày, mày thực sự quen người vừa rồi à?” Hắc Tử tát một phát rồi mới hỏi.
Người mới gật đầu ngay.
“Nói xem, quen biết thế nào?” Phó Quốc Sinh uy hiếp: “Lừa cảnh sát còn sống được, lừa anh em sẽ bị luân phiên cưỡng bức.”
“Dạ, dạ...”
Người mới gật đầu như gà mổ thóc, chỉ cần không bị thất thân thì chuyện khác sao cũng được, rối rít kể lại. Tối ngày hôm đó có người anh em cùng hắn chia nhau ra ngoài kiếm tiền, khi về chỗ ở hắn chợt thấy tiếng kêu cứu của đồng bọn, chạy ra thấy có người cầm gạch đập ngất đồng bọn rồi, người đó chạy chưa xa. Hắn gọi thêm người đuổi theo, không ngờ năm người truy đuổi tới mấy km, hai người không theo kịp, ba người còn lại nhờ vào thông thạo đường xá hơn, chạy lối tắt đón đầu, tới ga tàu mới bắt được người đó.Thế là ba đánh một, bọn họ đang chiếm ưu thế thì ở đâu xuất hiện một tên cao lớn hôi thối bẩn thỉu như ăn mày, vài nắm đấm đã hạ hai người của hắn sau đó kéo người kia chạy mất.
Bọn đập xe trộm đồ thường gọi chung là chuột đào hang, làm ăn ở nhà ga, lão đại là Ba Thử, không ngờ có duyên gặp mặt Hắc Tử vài lần. Hắc Tử ghé tai Phó Quốc Sinh thì thầm, Phó Quốc Sinh nhíu mày, đám người này tên khó nghe, cũng rất đáng ghét, đôi khi kết bọn cùng đi, cướp luôn cả xe.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play