Tiếng máy bay ù ù vút qua đỉnh đầu, xuyên qua lưới sắt ngang dọc không nhìn thấy máy bay hạ xuống, chỉ thấy mảng nhỏ bầu trời đêm đen xì bị chia cắt qua ô sắt chằng chịt. Đã hết giờ hóng gió, cửa bị đóng lại, chẳng còn biết đêm nay trăng sao mê người hay mà mây đen giăng kín, chỉ có không gian chật chội với ba mặt tường xi măng lạnh lẽo.
Trại giam Bạch Vân, đã tới giờ nghỉ.
Phòng giam A1204 cũng kết thúc một ngày buồn chán, người ngồi khoanh chân trên mặt đất, người đọc báo cũ, chơi bài, người thì một mình đọc đi đọc lại thư nhà, len lén lau nước mắt, cũng có người đánh rắm bốc phét tùm lum.
Tuyệt đại đa số phần tử tội phạm chẳng biết sám hối là cái gì, những cái gọi là hối lỗi về mặt pháp luật chẳng qua là rơi vào đường cùng hoặc là đóng giả, ở cái chỗ không có tôn nghiêm này, không dạy người ta thêm nhân tính mà là vô nhân tính.
Còn dạy người ta kỹ thuật đóng kịch cao siêu.
Ví như đang hung thần ác sát, tích tắc trước mặt quản giáo đã khúm núm vâng dạ ngay được, hoặc như ngoài kia đều là nam nhân thà đổ máu chứ không rơi lệ, vào đây rồi cần một cái là khóc khóc mếu mếu hứa hẹn thay đổi làm lại cuộc đời, đừng nói là phạm nhân lâu năm, cả người mới cũng học được rất nhanh, vì quản giáo thích nhìn thấy thế.
Hoàn cảnh nào bồi dưỡng loại người đó, ở hoàn cảnh này chỉ dạy ra loại cặn bã.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT