Con gái trầm mặc thì mẹ lại càng tươi sáng, khẩu vị được chàng đầu bếp Ô Long điều dưỡng ngày càng tốt, vừa ăn vừa nhìn Giản Phàm cười ngốc nghếch, chợt nhớ ra một chuyện: “Tiểu Phàm, lâu như thế sao không thấy cháu tới đơn vị đi làm?”
“Cháu đi rồi ạ“ Giản Phàm mở to mắt vô tội.
Rõ ràng là nói dối, chỉ thích nói dối, đại bộ phận thời gian đi làm ở bệnh viện thì có, Dương Hồng Hạnh nhiều tâm sự, đến giờ mới chú ý chuyện này, quay đầu đợi trả lời.
“Cháu đi thật mà, hôm 20 có đi lĩnh lương, ha ha ha, đến tháng lĩnh lương là được rồi, chỉ lĩnh lương không phải làm mới thích.”
Phát biểu hoang đường thế mà cũng dám nói ra một cách đường hoàng vui vẻ, mà còn không hề giống nói đùa, bà Dương ngớ người một lúc rồi phì cười.
Thế là cả ba cùng cười.
Bữa cơm cuối cùng trong bệnh viện kết thúc trong tiếng cười, Giản Phàm thu dọn bát đũa, theo thói quen kéo ghế ngồi bên giường tán gẫu với bà Dương, tới giờ làm việc, Dương Hồng Hạnh chạy đôn chạy đáo làm thủ tục xuất viện, sắp hết giờ làm Lương Vũ Vân và Ngưu Manh Manh tới cùng đón bà Dương ra viện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT