Mình có phải cảnh sát bẩn không?
Câu nói của Thân Ngưng Sương luôn khiến Giản Phàm để bụng, hôm nay nghe Ngũ Thần Quảng nói, nhẹ lòng không ít, chi đội trưởng trước kia trừng mắt vểnh râu, hơi chút chửi mắng người khác, giờ thuận mắt hơn quá nhiều. Ấn tượng về đối phương đều thay đổi hẳn, hai người trò chuyện vui vẻ, từ phong tục tập quán Ô Long tới ăn uống dưỡng sinh, nói tới chuyện ở Phân cục Tấn Nguyên, chưa bao giờ nói nhiều như thế, chưa bao giờ tâm đầu ý hợp như thế, tới khi có người ban đốc sát tìm, nói cục trưởng Lương đích thân tới.
Ngũ Thần Quảng đứng dậy chỉnh trang, dáng vẻ trở thành đại nghĩa đường đường, nghiêm mặt bảo Giản Phàm: “Nhóc con nghe đây, ra khỏi cái cửa này, tôi vẫn là chi đội trưởng, cần chửi phải mắng cậu là tôi vẫn làm không nương tay ... Cúi đầu xuống, cụp đuôi vào, đừng có làm anh hùng, trong ngành cảnh sát này không có anh hùng, dù có cũng nằm trong mộ ... Đại trượng phu phải co được duỗi được, cứng được mềm được, nhận sai kiểm điểm, thành thật hối lỗi, khiêm trốn làm người, mấy kiêu hùng đều ngã trong tay cậu, tôi đoán, vụ án sẽ quay về chi đội, tôi hi vọng cậu kết án, đích thân bắt hung thủ.”
“Vâng! Chú Ngũ.” Giản Phàm kính lễ, xưng hô chẳng ra thể loại gì.
Thế là chi đội trưởng Ngũ uy phong sải bước ra khỏi phòng, đón cục trưởng Lương, theo sau là cảnh sát viên Giản Phàm đầu cúi gằm hối lỗi.
Ngũ Thần Quảng tự tới ban đốc sát là để cho mình đường lui, bảo vệ tôn nghiêm của cục trưởng Lương, cục trưởng Lương đích thân tới đây là cho Ngũ Thần Quảng một cái thang để xuống, vì thế vui vẻ mà hồ đồ bỏ qua chuyện xử lý.
Có điều Giản Phàm vẫn xui xẻo, theo trần thuật điều tra của ban đốc sát, hành vi nổ súng là có thật, nổ súng với đơn vị anh em là không thỏa đáng, kiến nghị chi đội giáo dục

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play