“Chú Ngũ, bên ngoài thế nào rồi?” Giản Phàm nheo mắt hỏi, người được hỏi đang hút thuốc Trung Hoa cứng.
Đây là tầng hai của nhà chiêu đãi công an, phòng hai người có cả nhà vệ sinh và phòng tắm, là gian phòng tương đối xa hoa, là đãi ngộ cao nhất của người được vào ban đốc sát, trước kia Giản Phàm toàn bị giam vào phòng cửa song sắt ở tầng 3.
Phàm lạ vụ án do ban đốc sát xử lý, nhẹ thì trực tiếp dẫn tới đội thẩm vấn điều tra, nặng hơn chút đưa tới gian phổ thông để tra hỏi, nặng hơn chút nữa giống đánh nhau, thu tiền bẩn bị tố cáo hoặc vi phạm kỷ luật nghiêm trọng như Giản Phàm thì giam vào phòng sau cửa sắt, hạn chế tự do nhân thân. Đương nhiên, không thể nặng hơn nữa, nếu không thì vào trại tạm giam hoặc giao viện kiểm sát rồi.
Vì thế Giản Phàm đã 3 lần tới nơi nghiêm trọng nhất, giờ là lần thứ 4, con người có quán tính, tới nơi nào đó nhiều liền tùy tiện, chẳng bận tâm. Huống hồ còn có chi đội trưởng đi theo, trừ hôm qua hỏi một lần thì không ai tới nữa, làm quan với làm lính đúng là khác nhau, ăn cơm lại còn có trưởng ban đốc sát tới tiếp, uống với Ngũ Thần Quảng vài chén, sáng dậy còn được tản bộ bên ngoài sân một lúc, chẳng ai quản, Giản Phàm có cảm giác như đi nghỉ dưỡng.
Chỉ có đúng một điều không hay là không biết tình hình ngoài kia thế nào? Đến chiều Giản Phàm không ngồi yên được chạy qua phòng Ngũ Thần Quảng hỏi một câu.
Ngũ Thần Quảng là lão già thành tinh, thong thả hút thuốc, hỏi lại: “Sợ à?”
“Cháu vào đây vài lần, lỳ rồi.” Giản Phàm ngửa đầu nhả khói, nhả nửa ngày chẳng ra hình dạng gì, nói chuyện có chút tùy tiện, nhưng thân cận hơn, ít nhất xưng hô đã sửa thành "chú Ngũ".
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT