“Phần hai kế hoạch, anh nói đi.” Giản Phàm ra hiệu cho Trương Kiệt.
Thái độ của Trương Kiệt cũng thay đổi hoàn toàn, không ân cần quan tâm như trước, đấm bàn quát: “Trịnh Thành Thắng, ở tù quen rồi chứ gì, hai lần vào tù được 10 năm đúng không? ... Ở một phòng hẳn là cũng chán? Trại giam Phần Hà có 40 phòng giam, từ ngày mai trở đi, chúng tôi cho anh ở từng phòng một, thích không? Cứ ba ngày đổi phòng một lần, liên tục thành tân binh, tha hồ mới mẻ nhé.”
Trịnh Thành Thắng hít hơi như đau răng, nhưng không dám phát tác.
Làm cảnh sát thì ít nhiều đều hiểu phòng giam nào mà không có kẻ cầm đầu, người mới vào phòng, ăn trận đòn dằn mặt là khó tránh khỏi, sau đó là ngủ ở chỗ tệ nhất, phải hầu hạ đám đại ca. Nếu chuyển chỗ liên tục, suốt đời làm bao cát làm a hoàn cho người ta, hơn nữa biết cảnh sát muốn chỉnh mình thì bọn tội phạm sẽ rất tích cực giúp đỡ, thế không bằng húc đầu chết cho rồi. Phạm nhân không sợ bị cảnh sát đánh, mà sợ bị phạm nhân khác đánh, lúc đánh lẫn nhau, đến chết chẳng hiểu vì sao?
Bình thường đã là thế, giờ hắn lại còn trong tình thế nguy hiểm, khả năng cao là bị coi là phản bội rồi, vậy mà liên tục chuyển phòng giam như thế, sớm muộn cũng một ngày chung số phận với Tiết Kiến Đình, sợ rồi, mặt cắt không ra máu.
Trương Kiệt thao thao bất tuyệt: “Nghe nói trại giam Phần Dương rất tốt, phạm nhân vào được xem TV nửa tiếng, rồi xem thời sự, trông vừa mắt chút có cái xúc xích, ngoan ngoãn chút, nói không chừng được ăn bánh bao có nhân, tệ lắm thì là bánh bao. Sáng hôm sau có đồ uống, chà chà.”
Mấy thứ này Giản Phàm không hiểu ý tứ là sao, có điều chắc chắn không phải thứ hay ho gì, lần trước thấy Trương Kiệt thân thuộc với quản giáo, hắn nói phải có ý gì đó, nếu không mặt Trịnh Thành Thắng chẳng co giật thế kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play