Thời buổi này không lấy đâu ra nghi phạm dễ dàng khai ra tội của mình, đặc biệt là trọng tội. Bắt giữ mới chỉ là bắt đầu thôi, muốn moi ra tội trạng không phải dễ dàng.
Lúc này nghi phạm trong mắt Giản Phàm có chút khác biệt với ở hồ sơ, ánh mắt không dữ dội như trong ảnh, thi thoảng cả cằm lẫn môi đều bất giác run lên, khi bị trừng mắt, còn né tránh theo bản năng.
Tên này gan không lớn, hơn nữa sống an nhàn vài năm, xem ra chậm chạp, thoái hóa không ít. Giảm Phầm thầm đánh giá.
Bất ngờ là chẳng có gì xảy ra cả ... Tôn Trọng Văn hơi ngạc nhiên, chỉ là càng như thế càng không hiểu gì, càng bất an, cứ mỗi một ánh mắt soi lên người là hắn cảm giác đó là gai nhọn, người không kìm chế được run lên từng cơn, cứ như thiếu nữ ngây thơ bị đàn sói dữ bao vây.
Xe vẫn đi về phía trước, mùa đông, tháng Chạp, gió núi rất lớn, ù ù bên tai.
Tiếng động cơ xe, tiếng gió, trong đêm tối tĩnh mịch nghe hết sức rõ ràng, mặt đường lồi lõm, thi thoảng xóc một cái làm người trong xe nảy lên, đầu còn chạm vào trần xe, chiếc xe như bóng ma đi giữa đêm, tới nơi không rõ tên.
Đi càng xa, cảm giác bất an càng lớn, người lạnh dần, không biết vì đêm lạnh, hay vì sợ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT