“Ê, sao tao nghe như giọng ác thiếu gia vậy? Này béo, cô nương nhà nào thế, giới thiệu cho tao, nói không chừng tao tham mưu cho.” Hứng thú của Giản Phàm tức thì tăng lên cấp độ cao nhất, bằng vào gia thế của thằng béo, kiếm đối tượng không khó, cơ mà phét lác tới trời thế này thì e là lại nói linh tinh rồi.
“Biến đi, thủ đoạn tán gái của mày giờ không còn tác dụng nữa rồi, hiện giờ người ta tìm đối tượng, đầu tiên là nhìn xem mày có bao tiền, đã có nhà hay chưa, mấy thứ đó tao đều có, là hàng hot, cần gì mày tham mưu. Đúng không Hồng Hạnh, em mà tìm đối tượng, đừng tìm loại như Oa ca, cho em biết nhé, nhà nó nuôi nó học đại học, nợ cả đống, nghèo lắm, đừng theo nó mà khổ.” Lại là chiêu cũ rồi, dìm thằng bạn để đề cao bản thân.
Suốt cả dọc đường Dương Hồng Hạnh bị hai người họ làm cười muốn ngừng cũng không được. Tới tận khi đến bãi đỗ xe của Cửu Đỉnh, Phí Sĩ Thanh chỉ một chiếc xe Huyndai, chỉ tay năm ngón, sai Giản Phàm mở cốp sau ra, bên trong là đống bao lớn bao nhỏ, toàn là đặc sản Ô Long. Thằng béo cứ thế khuân thẳng lên xe Dương Hồng Hạnh, Giản Phàm thấy không thích hợp muốn ngăn, Phí Sĩ Thanh lại nghiêm mặt nói: “Mẹ mày dặn tao, những thứ này mang cho Hồng Hạnh, nếu không tao đã tới tìm mày luôn rồi ... Mẹ mày nói, sợ mày thèm ăn tham ô, nhất định là phải giao cho Hồng Hạnh, phải không em gái ... Cô giáo Mai gọi điện cho em rồi chứ?”
Giản Phàm nghe tới trố mắt, lại nhìn sang Dương Hồng Hạnh, thấy cô đứng bên xe, mím môi cười vô cùng đắc ý, vẫn biết mẹ mình cực kỳ vừa ý Dương Hồng Hạnh, nhưng không ngờ tới mức này rồi, gửi đồ không gửi cho mình, trực tiếp gửi cho cô ấy, chuyện này làm y hết sức khó xử.
Phí Sĩ Thanh gần như chuyển hết đồ trong xe mình sang cho Dương Hồng Hạnh, chỉ còn lại duy nhất vò ngọc mễ hoàng, đặt vào tay Giản Phàm, ghé tai nói nhỏ: “Mẹ mày tán gái hộ mày đấy, Oa ca, cố lên, nếu mày tán được thiên kim nhà cục trưởng, sau này tao phải lấy lòng mày rồi.”
Giản Phàm tay ôm vò rượu, năng lực ngôn ngữ giảm đi mấy lần.
Phí Sĩ Thanh sờ mặt Giản Phàm, cái bộ mặt bỉ ổi dâm đãng thô tục, lại còn háy mắt với Dương Hồng Hạnh: “Oa ca, mấy ngày không gặp thôi mà mày thành ra bộ dạng này, có phải là phụ lòng em gái nào bị người ta cào cho không? Có phải Hồng Hạnh không? Có điều không sao, thiên kim nhà cục trưởng cào cho cũng đáng ...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play