Trong mắt người ngoài, cái tên Kiều Tiểu Ba cờ bạc gái mú không gì không dính vào, giờ sống yên ổn là nhờ phó cục Tiêu. Làm lãnh đạo tới mức đó, cấp dưới đương nhiên là ấm lòng. Ví như lái xe Tiểu Lý, luôn gọi vị lãnh đạo này là "chú", mặc dù không phải thân thích gì, nhưng nghe thân thiết hơn là gọi chức danh.
Tiểu Lý nhận thấy rõ lãnh đạo hết sức khó xử, thăm dò: “Chú, cháu quen đội trưởng Lục, hay là cháu đi một chuyến.”
Phó cục Tiêu tỏ ra vô cùng không vui: “Nếu cậu đi nói với Kiên Định, người ta sẽ cho rằng tôi can thiệp vào phía cơ sở phá án, vi phạm kỷ luật tổ chức, không thích hợp. thế này đi, cậu nói với Ngọc Phần, nếu có khó khăn gì tới tìm tôi, cho phép hoạt động trong phạm vi nhỏ , ài ... Cái tên này, làm cha rồi mà vẫn không thể tin được.”
“Vâng, cháu đi trước.”
“Ừ, đi đi.” Phó cục Tiêu phẩy tay, nhìn lái xe hết sức cung kính lui ra.
Lại giống như mọi khi, phó cục Tiêu châm một điếu thuốc, ánh mắt có chút thiếu tập trung nhìn sô pha trang trọng và chậu cảnh trong phòng, tuy không phải thứ quý giá gì, nhưng nó đại biểu cho giá trị của vị trí này. Vì thế mà mỗi một người đi vào đây đều có bộ mặt rụt rè hoặc nịnh bợ, chỉ có điều trong mắt ông ta ít nhiều giống như chứa đựng dụng tâm khác nào đó, vì sự cung kính đó là với cái vị trí của ông ta, chứ không phải của ông ta.
Giờ vị trí này có chút nguy ngập rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT