Giản Phàm vẫn nói chuyện đâu đâu, nhưng lần này Hồ Lệ Quân đã hiểu được ý của y, đây chính là điều bọn họ không nói trên cuộc họp, tránh làm lòng người hoang mang, đó là tồn tại vấn đề cảnh sát tội phạm cùng một ổ trong chuyện này. Tội phạm đã không vừa, cảnh sát cũng rất có thể là lãnh đạo của họ còn cùng một bọn với chúng.
Hồ Lệ Quân cảm thán tựa cổ vũ bản thân: “Chúng ta sẽ tận tâm, chúng ta là cảnh sát ngay thẳng, không sợ, Giản Phàm dũng cảm lên, mọi người cần cậu, tôi sẽ sát cánh bên cậu tới cùng.”
“Cám ơn chị luôn cổ vũ tôi, cũng giống như tối hôm đó nếu như không phải chị cho sờ, bây giờ tôi ... Không không, lỡ mồm, lỡ mồm ...” Giản Phàm nói tới đó lập tức ý thức được sai lầm, rối rít che đậy.
Mặt Hồ Lệ Quân hiện sắc giận, có điều thoáng chốc đã thay đổi mấy lần, khôi phục bình thường, cảm giác của nữ nhân luôn rất lạ, đối với chàng trai từng có quan hệ thể xác lại không thể tới với nhau này, cảm giác yêu hận đan xen càng kỳ diệu, vừa muốn tránh xa lại không nỡ. Hồ Lệ Quân lần này không lui, mà ép thêm một bước, nhìn Giản Phàm từ trên xuống dưới ngữ khí khinh bỉ: “Cũng đâu thấy cậu lớn gan hơn là bao, chỉ có một lần thôi, tôi còn chưa quấn lấy cậu, cậu đã xa lánh tôi rồi, nếu tôi quấn lấy, có khi cậu sợ chạy biệt tăm sao?”
“Gì, chị xem thường tôi à? Tôi sợ gì, tôi chạy cái gì, rõ ràng là chị tránh mặt tôi.” Giản Phàm mặt đỏ như gà chọi vô hình trung bị khơi lên hùng tâm dâm chí.
“Vậy tối tôi muốn mời ai đó ăn bữa tối, không biết ai đó có dám tới không?” Hồ Lệ Quân đưa tay khẽ vuốt má Giản Phàm, cặp môi hồng nhẹ phả hương thơm, mắt lúng liếng đầy ẩn ý khiêu khích.
Khoa học đã chứng minh rồi, 95% nam nhan thích nữ nhân chủ động khiêu khích, Giản Phàm ở mặt này không thuộc số ít, chẳng nghĩ gì đã nói: “Tới thì tới.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT