Không khí trong phòng trầm xuống, ánh trăng mờ soi qua khung cửa sổ gỗ, vẽ lên sàn nhà một mảng sáng bạc lạnh lẽo. Gió đêm lướt qua mái ngói, mang theo tiếng chuông leng keng nhỏ bé treo trên tay Mộ Huyền Linh, nghe như tiếng cười trêu ngươi giữa một cuộc giằng co âm thầm.
Khứu Bảo Thử rúc chặt vào ngực nàng, hai tai vẫn sáng lập lòe như hai ngọn đèn nhỏ, phản chiếu đôi mắt lạnh băng của Tạ Tuyết Thần. Một cái nhìn của hắn đủ khiến kẻ tầm thường kinh hồn bạt vía, thế nhưng Mộ Huyền Linh chỉ cong môi cười nhạt, ánh mắt như trêu chọc, như khiêu khích.
“Ngươi nói nó không có Lương Yêu chứng,” nàng thấp giọng nói, “vậy nếu ta đưa nó đến Giám Yêu ti, tự tay xin một tấm chứng, gieo cấm chế lên người nó, lúc đó thì sao?”
Tạ Tuyết Thần không đáp.
“Ngươi vẫn muốn giao nó ra?” Nàng hỏi tiếp.
Hắn mở mắt, đồng tử như hồ nước đóng băng: “Lúc ấy, ta sẽ không can thiệp.”
Mộ Huyền Linh bật cười: “Ngươi quả nhiên là Tạ tông chủ, công chính nghiêm minh, chưa từng thiên vị.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play