Chuyện như thế này, rõ ràng nên giao cho hạ nhân làm mới phải.
Khúc Tiểu Khê từ lúc xuyên tới đã biết, trong những nhà quyền quý, đến việc gắp đồ ăn cũng có hạ nhân hầu hạ, không thiếu người quen cảnh ấy. Chẳng qua, vì ký ức kiếp trước nên nàng không quen bị người khác hầu hạ đến mức ấy, nhưng lúc ở Thịnh Canh, nàng vẫn thường để Điềm Hạnh hay Cây Táo Chua giúp đỡ – tay áo rộng quá, không tiện động đũa.
Nhưng hôm nay hắn lại như vậy, thực sự là có chút khác thường.
Mà... hắn vốn dĩ cũng thường xuyên khác thường.
Khúc Tiểu Khê vừa nghĩ ngợi, vừa nâng chén sữa đậu nành nhấp một ngụm. Chén sữa mới nấu, hương đậu nồng đậm lan trong khoang miệng, ấm áp tràn vào bụng đói, khiến cả người nàng đều thả lỏng. Đặt chén xuống, trên môi không tự chủ hiện một nụ cười nhàn nhạt.
Sở Khâm liếc nàng, ánh mắt như có như không dừng ở nụ cười kia, khóe môi khẽ cong, không kìm được bật cười.
Hắn bỗng phát hiện nàng thật dễ dàng vui vẻ chỉ một ngụm sữa đậu nành cũng khiến nàng cười tươi, lộ lúm đồng tiền duyên dáng. Hôm trước về phủ Khúc gia, bắt gặp nàng lén nghe mấy cô nương trò chuyện, vừa quay đi đã khẽ nháy mắt, nét mặt lúc ấy cũng cười rộ như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play