Phùng thị liếc nhìn Dương thị, khẽ lắc đầu, trong giọng mang theo chút oán trách:
“Ngươi a, nghe lời tỷ tỷ một câu, cùng ta đến chỗ Hồ trắc phi học hỏi một chút cũng tốt. Dù sao cũng không thể ở trong viện này cả đời đơn bóng chiếc bóng, đúng không?”
Dương thị nắm chặt tay áo, ánh mắt lộ vẻ do dự.
Nàng xuất thân từ tiểu quan gia, trong nhà ngoại trừ tổ phụ từng làm quan ra thì đều là người đọc sách, từ nhỏ đã thấm nhuần phong khí thanh cao nho nhã. Dương gia tuy không quyền thế hiển hách, nhưng lại có một phần tự trọng và yên tĩnh. Tranh sủng, với nàng mà nói, chẳng phải là chuyện nên làm. Nàng cảm thấy, phòng không gối chiếc, cũng không có gì đáng sợ.
Vì thế, Dương thị dịu dàng cười đáp:
“Ta chẳng có bản lĩnh gì đáng nói, không thể so với tỷ tỷ cơ trí lanh lợi. Có đi cũng chưa chắc lọt vào mắt Hồ trắc phi, điện hạ lại càng chẳng để ý đến ta. Ta vốn đã không được sủng, hà tất phải tự mình chuốc lấy xấu hổ?”
“Ngươi… Ai!” Phùng thị thở dài một tiếng, đứng dậy phủi nhẹ tà váy, không vui nói: “Khuyên ngươi cũng vô ích. Vậy ta đi trước, ngươi nghỉ ngơi cho khỏe.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT