Trần Cảnh Dữ bảo tôi ở yên tại chỗ đợi anh một lát, anh để quên đồ trong nhà thi đấu.
Tôi đứng đợi gần mười phút mà vẫn chưa thấy anh quay lại, nên quyết định đi tìm.
Vừa đến sân bóng chuyền, tôi đã nghe thấy giọng Trần Cảnh Dữ đầy lạnh lẽo và gay gắt: “Loại như cậu mà cũng có can đảm đi nói xấu người khác sau lưng à? Tự nhìn lại bản thân mình xem thế nào rồi hãy nói chuyện.”
“Còn về Trình Kình Ngữ thì sao, đó là chuyện giữa tôi và cô ấy, đến lượt cậu lên tiếng à?”
“Lo mà giữ mồm giữ miệng của cậu đi.”
Trong sân gần như không nghe thấy tiếng gì khác, Khương Nam bị Trần Cảnh Dữ mắng đến phát khóc, nấc lên từng hồi.
Đội trưởng đội nữ lên tiếng: “Trần Cảnh Dữ, đừng ăn nói khó nghe như vậy, cậu so đo với con gái làm gì chứ.”
“Vả lại, chẳng qua là cô ấy thích cậu thôi mà…” Đội trưởng nghĩ con trai đều thích kiểu con gái tranh giành vì mình, nên tưởng rằng nói vậy sẽ làm cậu ấy bớt giận.
Nhưng ai ngờ, Trần Cảnh Dữ liền lạnh giọng đáp: “Liên quan gì đến tôi?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play