Tống Úc thật sự đã ngủ thiếp đi trên máy bay.
Cậu cứ thế nghiêng người về phía Yến Đường, rõ ràng tiếng động cơ gầm vang trong chuyến bay rất lớn, cô vẫn nghe rõ tiếng thở nhẹ nhàng, đều đặn của cậu. Thỉnh thoảng ngoảnh đầu nhìn, cô thấy vài lọn tóc cậu vểnh lên, dáng vẻ yên tĩnh, trông như trẻ đi vài tuổi.
Mây ngoài cửa sổ dày đặc, tầng tầng lớp lớp, trời đất bao la.
Gần đây Yến Đường chịu áp lực quá lớn, lúc một mình cũng bị đủ loại lo lắng quấy nhiễu. Lúc này nhìn ra ngoài cửa sổ, cô bỗng thấy lòng mình rộng mở.
Mọi chuyện trên đời, chỉ có thể cố hết sức mà làm, còn lại phó mặc cho số phận. Cô đã tìm người giúp, bản thân cũng cố hết sức, trước khi có kết quả, tạm thời không nghĩ ngợi nữa.
Vai cô lập tức trở nên nhẹ nhõm hẳn.
Chín giờ bốn bảy sáng, máy bay đáp xuống sân bay Hồng Kiều, Thượng Hải, thời tiết trong trẻo, trời không một gợn mây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play