Bữa tối đó, mọi người ăn trong sự yên lặng, mỗi người đều bận rộn với suy nghĩ của riêng mình. Tần Tranh tâm trí toàn là Đông Kha , Hiểu Mai thỉnh thoảng nhìn về phía Tiểu Nhu, như thể muốn tìm kiếm thái độ bất thường từ cô.
Hiểu Mai và Gia Thành dù biết chuyện nhưng không dám hỏi nhiều, chỉ là nhìn nhau đầy ái ngại. Họ hiểu rõ Tiểu Nhu đã cố gắng hết sức để không làm mọi thứ trở nên khó xử, nhưng dù thế nào đi nữa, đây vẫn là một tình huống không dễ dàng cho cô.
Sau bữa tối, không khí trong nhà vẫn chưa thể dịu đi. Mọi người dù đã ăn xong, nhưng vẫn cảm thấy căng thẳng và không thể tỏ ra thoải mái. Tần Tranh lặng lẽ bê một bát cháo nóng lên tầng, tay anh cẩn thận giữ lấy bát cháo như đang nâng niu một thứ gì đó rất quan trọng. Ánh sáng mờ ảo của đèn ngủ chiếu lên gương mặt anh, khiến anh càng thêm vẻ dịu dàng, điềm tĩnh nhưng cũng ẩn chứa sự lo lắng. Anh bước vào phòng Đông Kha, nhẹ nhàng đặt bát cháo lên bàn rồi ngồi xuống bên giường, nhìn cậu bé đang ngủ say.
Tiểu Nhu đứng ở cửa, vẫn chưa biết phải làm gì. Cô nhìn Tần Tranh và Đông Kha, cảm giác lạ lẫm dâng lên trong lòng. Mặc dù cô cố gắng tỏ ra bình tĩnh, nhưng sự thật vẫn cứ như bóng mây mù mịt, không thể nào xua tan hết được. Tiếng bước chân của Hiểu Mai và Gia Thành từ dưới cầu thang vang lên, phá vỡ sự yên tĩnh trong phòng. Họ đã chuẩn bị rời đi.
Hiểu Mai liếc nhìn Tiểu Nhu một cái, rồi lên tiếng nhẹ nhàng, như để động viên:
“Tiểu Nhu, mọi chuyện sẽ ổn thôi. Cậu cần phải bình tĩnh và cho bản thân thời gian để suy nghĩ. Những quyết định trong cuộc sống không bao giờ là dễ dàng, nhưng chỉ cần tôn trọng quyết định của nhau, rồi sẽ có cách để mọi thứ tốt đẹp hơn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT