Chỉ mấy bước chân thôi mà Tiêu Dung lại lao đi như thể đang chạy nước rút trăm mét. Y hất tung rèm trướng trong ánh mắt ngỡ ngàng của vệ binh, nhưng bên trong hoàn toàn không thấy bóng dáng của Giản Kiệu, cả trướng lớn trống trơn, thậm chí Khuất Vân Diệt cũng không ở vị trí thường ngồi của mình.
Tim Tiêu Dung lập tức siết chặt.
Khoảnh khắc đó, trong đầu Tiêu Dung nghĩ gì, nói thật là ngay cả y cũng không rõ. May thay, y không quá bốc đồng. Trước khi lao ra ngoài tìm người, Tiêu Dung theo thói quen đảo mắt một vòng trong trướng, và rồi y nhìn thấy Khuất Vân Diệt đang ngồi trên ghế của y, một chỗ mà thường ngày hắn chưa từng ngồi bao giờ.
Giờ đây Khuất Vân Diệt ngồi đó, đang lật giở nhanh chóng những dòng chữ mà y viết trong suốt những ngày qua.
Không có gì là không thể xem, hoặc là quân vụ, hoặc là công vụ, cùng lắm cũng chỉ là vài tin tình báo từ tiền tuyến. Tiêu Dung xưa nay phân rõ công tư, cũng không bao giờ để lại nhược điểm trong giấy tờ bên ngoài. Cho nên…
Khuất Vân Diệt muốn xem thì cứ xem đi.
Nếu là ngày thường, Tiêu Dung hẳn sẽ thấy vui mừng, bởi Khuất Vân Diệt cuối cùng cũng không còn nghe thấy hai chữ công vụ là né tránh nữa. Nhưng hôm nay thì không. Trong lòng Tiêu Dung có điều che giấu, vừa thấy Khuất Vân Diệt làm ra hành động bất thường, y liền phản xạ có điều kiện muốn chiếm thế chủ động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play