Khi Khuất Vân Diệt vừa mới bị thương, Nguyên Bách Phúc và những người khác quyết định phong tỏa tin tức, ngay cả quận gần nhất là Nhạn Môn Quan cũng không nghe thấy một chút gió, cứ ngỡ thiên hạ vẫn yên bình như cũ.
Nhưng đến khi Tiêu Dung bọn họ tới nơi, Cao Tuân Chi tiếp nhận quyền hành trong quân, còn rầm rộ phái người truy tìm đám người đã đào mộ, thế là tin tức ấy không còn che giấu được nữa.
Thành Trần Lưu biết rồi, Kim Lăng biết rồi, Hạ Khẩu dĩ nhiên cũng biết rồi.
Việc này xuất phát từ tay giáo phái Thanh Phong, nhưng chính giáo chủ Thanh Phong lại nhận được tin tức cũng chẳng sớm hơn dân thường là bao. Phải đến hai ba ngày trước, Trần Kiến Thành mới nhận được thư do đại hộ pháp gửi từ thành Bình Dương.
Trong thư, Hàn Thanh không hề nói rõ hắn muốn lấy mạng Khuất Vân Diệt, chỉ nói rằng hắn muốn trừ bỏ chướng ngại vật trên con đường của Trần Kiến Thành. Còn về chi tiết cụ thể, hắn khẩn cầu Trần Kiến Thành đừng truy hỏi, cũng đừng phái người đi tìm. Chờ đến khi mọi chuyện ngã ngũ, nếu hắn còn sống, hắn sẽ đích thân trở về chịu tội với Trần Kiến Thành.
Trần Kiến Thành: “…”
Trần Kiến Thành quen biết Hàn Thanh đã bảy năm, từ thuở ban đầu hoàn toàn khinh thường, đến nay đã như kẻ tàn phế hoàn toàn dựa dẫm vào Hàn Thanh để xử lý mọi việc trong lẫn ngoài giáo. Hàn Thanh hiếm khi làm việc trước rồi mới báo sau, mà như đã nói nói, hễ đã làm trước rồi mới báo thì hẳn là chuyện hung hiểm khôn cùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT