Phản tặc đào mộ tổng cộng có năm người, hai cặp phu thê và một nam nhân què tay.
Nam nhân này thuở trước từng là một thành viên của Trấn Bắc quân, sau bị thương tàn phế bèn lui về sống cuộc đời dân thường. Tiêu Dung nhìn sơ qua những người này, trong lòng y đã rõ mười mươi.
Bệnh tật và nghèo khổ xưa nay vốn là mảnh đất màu mỡ để sự mê tín nảy mầm. Bởi nội tâm không đủ kiên định nên mới điên cuồng tin tưởng những thứ chưa từng thấy, hy vọng chúng sẽ cứu rỗi họ.
Bọn họ trông thảm hại vô cùng, không ai hay biết bọn họ đã sống như thế nào trong mười ngày qua, nhưng có một điều mà Tiêu Dung giờ đây có thể khẳng định: Thanh Phong giáo không hề sắp xếp đường lui cho họ, họ đã đơn độc trốn chạy. Sau khi vắt kiệt hết giá trị lợi dụng, Thanh Phong giáo liền thẳng tay vứt bỏ họ.
Tiêu Dung mím môi, đây tuyệt chẳng phải điềm lành. Không giúp bọn họ đào tẩu, cũng không diệt khẩu, điều ấy chỉ có thể chứng tỏ một chuyện: Mấy kẻ này hoàn toàn không nắm giữ bất kỳ điều gì đủ để khiến Thanh Phong giáo phải lo ngại. Nói cách khác, y rất khó lần ra kẻ chủ mưu thực sự đứng sau từ đám người này.
Tuy là vậy, nhưng Tiêu Dung vẫn chưa chịu bỏ cuộc. Y phất tay ra hiệu đưa hết đám người kia đến chỗ thẩm vấn, rồi cũng quay người định bước theo. Nhưng đúng lúc xoay người, Tiêu Dung lập tức phát hiện có điều khác lạ phía sau.
Tiêu Dung ngạc nhiên nhìn Khuất Vân Diệt: “Ai cho ngươi ra ngoài?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT