Chẳng bao lâu sau, Dư Thiệu Thừa xách hành lý lên đường rời doanh trại.
Chức vị của hắn ở Kim Lăng là Hộ Quân Đô Úy, mà Hộ Quân Đô Úy tương đương với phó tướng trong quân Trấn Bắc. Một đạo quân có thể có nhiều người giữ chức vị này, còn quyền hạn cụ thể ra sao, thì lại tùy thuộc vào ý chí của thượng quan.
Dư Thiệu Thừa vừa tròn hai mươi tuổi, trong quân ngũ là độ tuổi vô cùng khó xử, chẳng có tư lịch, địa vị cũng chưa đủ để khiến người tâm phục khẩu phục. Hơn nữa, hắn đạt được chức quan này là nhờ vào quan hệ của phụ thân, điều ấy khiến hắn càng thêm lúng túng.
Những đồng liêu từng vào sinh ra tử nơi chiến trường xem thường hắn. Kẻ cùng được “Đi cửa sau” như hắn, nhưng gia tộc vẫn còn thịnh thế thì cũng chẳng coi hắn ra gì. Những người khác thì vì hắn có thực lực, lại được thượng quan tin dùng nên đâm ra ganh ghét hắn.
Đây chính là hiện trạng chốn quan trường Nam Ung. Không chỉ trong quân doanh, triều đình cũng như vậy.
Hai chữ “Tôn ti” như một dấu ấn khắc sâu trong tâm trí bọn họ. Mâu thuẫn giữa người với người gay gắt, rõ ràng như lưỡi kiếm ra khỏi vỏ. Ai nấy chỉ nghĩ cho thân mình, chẳng mấy ai để tâm đến triều cục hay lê dân bách tính.
Thảm nhất chính là việc Quốc cữu Tôn Nhân Loan, người đang nắm thực quyền tại Nam Ung lại vui mừng trước cục diện ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT