Trên đường đi thong thả, đến khi bọn họ trở về hoàng cung thì đã là hai ngày sau.
Cao Tuân Chi vừa nghe tin họ đã về thì lập tức ra nghênh đón. Phật tử với cái đầu trọc vô cùng nổi bật, tự nhiên khiến Cao Tuân Chi nhận ra ngay lập tức.
Cao Tuân Chi tỏ ra nhiệt tình không gì sánh được, vừa chắp tay vừa ân cần hỏi han. Tiêu Dung đứng bên cạnh nhìn mà trong lòng hơi khó chịu.
Lão đầu ngươi, vừa gặp người mới đã cười toe toét, chẳng buồn đoái hoài đến người cũ!
Phật tử sớm đã quen với sự nhiệt tình của người đời, không kiêu ngạo cũng không tự ti mà đáp lễ, sau đó liền tìm chỗ nghỉ ngơi.
Mà sau khi Di Cảnh rời đi, nụ cười hớn hở trên mặt Cao Tuân Chi lập tức biến mất. Ông thở dài một tiếng đầy nặng nề, rồi xoay người chỉ vào Tiêu Dung mà nói: “Ngươi a ngươi, đã biết thân thể mình không tốt, sao còn chuyện gì cũng phải tự mình lo liệu! Ngươi nhìn ngươi xem, gầy cả người rồi! May mà ta đã dặn nhà bếp chuẩn bị trước, vẫn là món canh gà hầm táo đỏ mà ngươi thích ăn nhất, cả nồi đều để phần cho ngươi, ai cũng không được tranh!”
Tiêu Dung: “…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT