Ngươi không nợ ta.
Ngươi không nợ ta.
Ngươi không nợ ta.
Đó là câu mà Tiêu Dung nghĩ tới nhiều nhất trong lúc Khuất Vân Diệt còn hôn mê.
Tiêu Dung cần dựa vào câu nói ấy để thuyết phục bản thân, như vậy y mới không oán trách Khuất Vân Diệt. Trải qua một trận sinh tử như bị búa tạ giáng thẳng xuống đầu, y hoa mắt choáng váng, nhưng cũng nhờ thế mà những ký ức bị chôn vùi bỗng dưng ùa về. Hệt như những mô-típ trong phim nghệ thuật, nhân vật chính mất trí nhớ, nhưng chỉ cần va đầu một lần nữa, tất cả liền rõ ràng như xưa.
Sau khi bừng tỉnh khỏi giấc mộng êm đềm, Tiêu Dung chợt nhớ ra mình đến đây là vì điều gì, cũng nhớ ra rằng không chỉ Khuất Vân Diệt từng hứa với y, mà y cũng từng hứa với người khác. Y cứ mãi dõi theo người phạm sai lầm là Khuất Vân Diệt, lại chẳng hề hay biết, người thực sự phạm sai lầm… Lại chính là mình.
Hai ngày trời ấy, Tiêu Dung chẳng làm gì cả, chỉ lặng lẽ nhìn Khuất Vân Diệt. Y nghĩ xem rốt cuộc bản thân đã làm gì, rồi sắp tới nên làm gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play