Nguồn convert: Wikidich
Tiểu thư út Tô Đào Đào của Kinh Thị sau ba năm lưu lạc đã trở về. Cô bé bánh bao này ngoài ăn ra thì thích nhất... bắt ma! Ông, ba, anh trai và các cậu đồng loạt ra lệnh:
Cưng chiều! Phải cưng chiều hết mực!
Anh cả là tổng tài bá đạo lầy lội: "Trời lạnh rồi, ai dám động đến Đào Đào thì cũng nên lạnh theo đi!"
Anh hai là ảnh đế hàng đầu: "Toàn bộ cát-xê đóng phim của anh đều là của Đào Đào, cầm thẻ đen này đi mà quẹt thoải mái!"
Anh ba là học sinh cá biệt thối tha: "Thằng nào dám bắt nạt em gái tao? Tao gọi cả xe tải người đến đập nó!"
Anh họ ( bên ngoại ) là họa sĩ thiên tài: "Mấy bức tranh này chẳng đáng tiền, Đào Đào cứ vẽ bậy thoải mái đi!"
Anh họ ( bên nội ) là tay đua xe nổi tiếng: "Đào Đào đi thôi! Anh chở em đi hóng gió!"
Cậu cả là người giàu nhất nước: "Mấy công ty này chuyển hết sang tên Đào Đào đi, sau này tất cả phải gọi con bé là Tô tổng!"
Cậu hai là đầu bếp đỉnh cao: "Đóng cửa không tiếp khách, bây giờ chỉ muốn nấu cơm cho cháu gái ăn thôi!"
Sư phụ đẹp trai thần bí: "Nói nhiều vô dụng! Mấy người dám bắt ma không? Đào Đào, sư phụ dẫn con đi bắt ma, không chơi với lũ tép riu này!"
Ông, ba, anh trai, cậu: ... Anh có thấy mình hơi vô duyên không hả?