Hai xiên kẹo hồ lô thì Đào Đào "xử lý" trước xiên dâu tây. Về đến nhà, xiên kẹo có nhân rượu kia cũng gần như bị bé ăn xong.
Tô Thành Vân chỉ phát hiện ra khi xuống xe. Ban ngày đi chơi, bé con đã mơ màng sắp ngủ, đôi mắt to tròn ngày thường biến thành mắt híp tịt, lim dim, tay vẫn cầm xiên kẹo hồ lô vừa ngủ gà ngủ gật vừa liếm. Cái lưỡi nhỏ hồng hồng thỉnh thoảng thè ra, nhưng thực ra mỗi lần liếm đều là liếm vào không khí, trông đến là đáng yêu.
Ông không nhịn được, lấy điện thoại ra quay lại toàn bộ quá trình đáng yêu này.
Quay xong, Tô Thành Vân cảm thấy hình như có gì đó không ổn. Ông liếc mắt nhìn chiếc thùng rác mini bên cạnh ghế, ở đó dựng ngay ngắn một que tre của cây kẹo hồ lô.
Vậy cây kẹo hồ lô trên tay Đào Đào... Tô Thành Vân nhíu mày ghé sát vào ngửi nốt nửa viên còn lại, rõ ràng ngửi thấy một mùi rượu nhè nhẹ, cả người ông lập tức không ổn.
"......"
Ông ba nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của Đào Đào cẩn thận xem xét, phát hiện trên gò má mềm mại của bé con có một vệt ửng hồng nhàn nhạt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play