Đào Đào chớp mắt, lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên: “Anh cả sao lại có thể nói như vậy chứ? Anh Gia Thuật là một cậu bé đứng đắn đó, giống em vậy!”
Tô Cảnh Hoài đánh giá cái đồ vong ân bội nghĩa trước mặt, vẻ mặt không vui, nghe bé con lại gọi một tiếng “anh Gia Thuật”, trong lòng anh càng thêm khó chịu.
“Tô Đào Đào, sao em lại có thể gọi người khác là anh trai chứ? Anh trai của em chỉ có ba người chúng ta thôi, em có biết không?”
Đào Đào nghiêng đầu nhỏ suy nghĩ: “Vậy em không gọi anh Gia Thuật là anh trai thì gọi là gì ạ? Chẳng lẽ gọi là chị Gia Thuật ạ?”
Tô Cảnh Hoài: “……”
Cái đầu nhỏ này có cấu tạo thế nào vậy?
“Em có thể gọi thẳng tên cậu ấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT