Vân Quỳ thoáng chốc nghẹn thở, chỉ cảm thấy máu toàn thân như đều đổ dồn về đỉnh đầu, trong nháy mắt liền mất đi năng lực suy nghĩ.
"Ta là ai, ta đang ở đâu, ta đang nằm mơ sao…"
Đôi môi bị hôn đến tê dại, đầu óc cũng mơ hồ, ngay cả tiếng lòng cũng không thể ghép nổi thành một câu hoàn chỉnh.
Rõ ràng động tác của hắn còn tính là ôn nhu, vậy mà cả người nàng lại như bị thôi miên, tê rần không kịp phản ứng. Răng môi bị nam nhân dùng môi lưỡi ấm áp dễ dàng tách mở, mùi thuốc thanh nhàn cuốn vào, đầu lưỡi bị bắt buộc phải tiếp nhận sự mềm mại của hắn.
Hoàn toàn khác với sự bá đạo cường thế trong đêm đó, lần này hắn như không nhanh không chậm thưởng thức một miếng bánh ngọt mềm mại, nhẹ nhàng vuốt ve, chậm rãi cắn nuốt, thăm dò từng chút một, dịu dàng đến mức khiến nàng triệt để mất đi toàn bộ lý trí.
Bị hôn đến choáng váng, quên cả thở, mãi đến khi môi lưỡi hắn chậm rãi rời khỏi, nàng mới như người chết đuối trồi lên mặt nước, vội vã níu lấy bờ vai hắn, bản năng há to miệng tham lam hít thở.
Thái tử nhìn nàng cả gương mặt đỏ bừng, bộ dạng vô lực, không khỏi ghét bỏ nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT