Nàng tâm tư không đứng đắn, nói nặng thì là dơ bẩn, thường xuyên nói năng ba phải, cái gì cũng thuận theo. Thái tử đã sớm quen với điều đó, chỉ xoay người, hô hấp bình ổn lại, giọng nói trầm thấp ra lệnh:
"Thoa thuốc lên đi."
Vân Quỳ ngoan ngoãn gật đầu, dùng đầu ngón tay lấy một ít thuốc mỡ, nhẹ nhàng thoa một lớp mỏng lên.
May mắn là mùi thuốc không quá nồng, Thái tử hẳn có thể chấp nhận được.
Lần trước vì lỡ lời mà bị phạt, ký ức vẫn còn mới nguyên trong đầu, chỉ nghĩ tới thôi Vân Quỳ đã muốn tìm một cái hố để chui xuống, hận không thể biến mất ngay lập tức.
Thật là tự mình chuốc họa! Nàng cũng có nỗi khổ riêng mà! Nếu không phải lúc đó tưởng mình chắc chắn sẽ chết, sao nàng dám làm ra những chuyện mạo phạm như vậy, nói ra mấy lời to gan lớn mật đến thế...
May mà sau chuyện ấy, không ai chủ động nhắc lại. Coi như một hiểu lầm nhỏ, nhanh chóng tiêu tan như khói mỏng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT