Thôn Đại Lãng cách khách sạn Sicily khoảng năm sáu cây số, còn cách cảng biển thì gần hơn, chỉ khoảng ba bốn cây số là tới. Đến quầy lễ tân hỏi thăm một chút, thì ra dân làng ở thôn Đại Lãng phần lớn sống bằng nghề đánh cá, còn Dạ Quang và gia đình cậu bé mới chuyển đến đây định cư được hai năm, nên nhà cậu bé không làm nghề đánh cá vì không có tay nghề đó.
Ngày thường, bố của Dạ Quang ra ngoài làm việc, bà nội cậu thì phụ dân làng lựa cá, khi dân làng không có thời gian, bà còn buôn bán thêm hải sản tươi sống. Mẹ của Dạ Quang dường như trước giờ không đi làm, từ khi mang thai nửa năm trước thì càng chỉ quanh quẩn trong nhà, cửa lớn không ra, cửa sau không vào.
Khoảng cách tuy không xa, nhưng không có phương tiện di chuyển thì cũng thành xa xôi diệu vợi.
Lục Thính An và Cố Ứng Châu chỉ vừa nghĩ đến xe buýt được một giây đã vội gạt phắt ý nghĩ này ra khỏi đầu. Thôi bỏ đi, chỉ có hai người ra ngoài, lái một chiếc xe hơn hai mươi chỗ thì quá phô trương, hơn nữa nghe nói đường vào thôn Đại Lãng không được tốt lắm, xe buýt có vào được không lại là chuyện khác.
Cố Ứng Châu hỏi: “Chỗ các anh có dịch vụ cho thuê xe không?”
Quản lý khách sạn lắc đầu: “Xe ô tô thì không có ạ, lỡ như có va quệt, biết tính là ai xui? Nhưng chúng tôi có cho thuê xe đạp, cả xe đơn và xe đôi đều có.”
Lục Thính An nhanh chóng quyết định: “Cho chúng tôi hai chiếc xe đơn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT