Ánh mắt Lục Thính An bám sát theo Phùng Tứ Nguyệt, người phụ nữ vừa trải qua biến động cảm xúc vẫn chưa thể nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng, câu hỏi đột ngột của cậu khiến cô ta kinh ngạc, đáy mắt nhanh chóng lóe lên một tia bối rối, cùng với sự hoảng sợ vì không biết bí mật đã bị tiết lộ từ lúc nào.
Não Phùng Tứ Nguyệt vận hành nhanh chóng, cô ta nhớ vừa rồi không có bất kỳ thông tin nào tiết lộ về cậu Bạch, vậy làm sao Lục Thính An biết cô ta có đồng bọn?
Cậu ta thật sự biết, hay là cố ý gài bẫy cô ta.
Cô ta ngẩng mắt nhìn chằm chằm Lục Thính An, chỉ thấy vẻ mặt cậu thản nhiên đối diện với cô ta, hỏi xong cũng không vội thúc giục, như thể cậu đã nhìn thấu tất cả, dù cô ta có trả lời hay không cũng không ảnh hưởng gì đến đáp án trong lòng cậu.
Môi Phùng Tứ Nguyệt mím chặt, trong lòng càng thêm không chắc chắn.
Cô ta kiên quyết phủ nhận: “Tôi không có đồng bọn nào cả. Giết La Thuận và Chu Ái Văn là ý của riêng tôi, bọn họ người già người yếu, với thể trạng của tôi lúc đó muốn giết hai người này cũng không cần tốn nhiều sức lực đúng không? Hơn nữa cậu biết lý do tại sao tôi giết người, một người tức giận đến cực điểm có cần đồng bọn giúp đỡ không?”
“Phi tang thi thể lại càng không cần, hàng xóm đều thấy tôi tự mình lên xuống mấy chuyến vận chuyển thi thể. Khoảng thời gian đó đường Thâm Thủy Bộ đang sửa chữa, đêm hơi khuya một chút là không có ai đi qua đoạn đường vứt xác, tôi đã vứt hai thi thể trong cùng một bao tải xuống cống vào lúc nửa đêm. Quá trình gây án của tôi đơn giản như vậy, toàn bộ chỉ có một mình tôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT