Một năm tám tháng trước, Phùng Tứ Nguyệt phát hiện La Thuận đang nhìn trộm mình vào lúc nửa đêm.
Khoảng thời gian đó, cơ thể cô có một số vấn đề, cô luôn cảm thấy vô cùng mệt mỏi, dù buổi tối ngủ rất say, một giấc đến sáng hôm sau, lúc đi làm cô vẫn thường xuyên ngáp, đồng nghiệp cũng nói trông cô không được tốt, bảo cô đến trung tâm khám sức khỏe kiểm tra xem cơ thể có vấn đề gì không.
Phùng Tứ Nguyệt không nghe lời đồng nghiệp.
Đừng nhìn công việc y tá vất vả như vậy, số tiền nhận được không nhiều như người khác nghĩ, huống chi cô một lòng tiết kiệm tiền, đã đến mức gần như cố chấp. Nếu không phải cấp bách, cô không thể nào bỏ ra mấy trăm đồng để đi khám sức khỏe.
Cô biết mình bị làm sao, chỉ là quá mệt mỏi mà thôi.
Ai làm liền hai công việc mà không mệt mỏi chứ?
Ở bệnh viện, khối lượng công việc của cô đã nhiều hơn rất nhiều đồng nghiệp, những ông già bà cả trong phòng bệnh, lúc không tự chủ được hoặc quậy phá phần lớn đều là cô đến giải quyết rắc rối. Công việc bẩn thỉu, mệt nhọc không bằng áp lực tâm lý, giao tiếp với một số bệnh nhân không hiểu lời người khiến cô kiệt sức.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT