Lúc anh ta nhận lấy chiếc làn thì cũng chỉ biết chắc chắn số lượng bánh ngọt bên trong không hề ít nhưng vẫn không ngờ là lại nhiều đến mức này. Nhiều bánh ngọt thế này chắc chắn một mình anh ta ăn không hết, thôi để về đến nhà mời ông nội ăn vậy, chắc chắn ông nội sẽ rất thích.
Cắn một miếng bánh ngọt trong tay, một hương vị ngọt ngào tràn ngập trong khoang miệng, Hướng Nghị thỏa mãn đến mức nheo mắt lại. Bánh ngọt mà Mộc Ly làm không chỉ có mỗi đỗ xanh, đường và bột mì mà hình như còn bỏ thêm một ít bạc hà, còn có thêm vị thơm của trái cây. Bánh ngọt cô làm ngon hơn nhiều lần bánh ngọt bán trên thành phố, chỉ tiếc là sau này không còn được ăn nữa rồi.
Tiếng thông báo ở nhà ga vang lên hướng dẫn hành khách lên tàu. Hướng Nghị ăn nốt miếng bánh ngọt trong tay rồi liếm chút bánh còn đọng bên khoé môi.
Anh ta phủi nhẹ vụn bánh trên người rồi xách hành lý đi về phía sân ga.
Xe lửa gầm rú suốt quãng đường, lao băng băng trên đường ray, cảnh vật ven đường nhanh chóng bị bỏ lại khi con tàu tiến về phía trước. Cuộc đời này cũng y như vậy, nếu đã không thể lưu giữ được cảnh đẹp trước mắt thì tại sao không thưởng thức những phong cảnh ở mỗi trạm dừng chân sau này?
Sau một quãng đường dài, cuối cùng xe lửa cũng đến điểm cuối cùng.
Sau khi xe lửa dừng lại, mọi người xách theo hành lý lớn nhỏ lần lượt xuống tàu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT