"Cảm ơn cô, tạm biệt nhé!", Hướng Nghị nhận lấy cái làn, nhìn Mộc Ly một lần thật sâu rồi lên xe. Có lẽ là cả đời này hai người cũng sẽ không gặp lại nữa?
"Tạm biệt!", Mộc Ly vẫy tay, nhìn theo chiếc xe bò đang xa dần. Lần tiếp theo gặp lại chắc sẽ là ở Bắc Kinh.
Hướng Nghị ngồi dựa vào xe, ngước mắt nhìn lên trời xanh mây trắng. Ngày mà anh ta đặt chân đến thôn quê này, thời tiết cũng trong trẻo và sáng sủa như thế này. Khi ấy anh ta và các thanh niên trí thức khác cùng nhau lảo đảo ngồi trên xe bò kéo, cùng nhau hát vang những bài hát cách mạng trông tràn đầy khí thế. Thấm thoát đã ba năm trôi qua, thời gian trôi nhanh quá.
"Bác sĩ Hướng, sau khi trở về, cậu sẽ làm việc ở bệnh viện lớn đúng không?", bác Lý dùng roi da phát nhẹ lên người con bò già.
Lần này bác sĩ Hướng rời đi khiến người trong thôn ai cũng luyến tiếc. Ngày trước có bệnh lớn bệnh nhỏ gì thì người trong thôn cũng sẽ tìm bác sĩ Hướng để chữa bệnh, thỉnh thoảng còn được anh ta bớt chút tiền thuốc. Bây giờ bác sĩ Hướng đi rồi, sau này muốn khám bệnh thì họ cũng chỉ có thể lên bệnh viện trên huyện để khám, nghĩ thôi cũng đã thấy không tiện rồi.
"Chắc là vậy ạ.", nhà họ Hướng mấy đời hành nghề y, bản thân Hướng Nghị cũng rất thích nghề thầy thuốc này.
"Vậy thì tốt rồi. Tuổi tác của bác sĩ Hướng cũng không còn nhỏ phải không? Vừa hay quay về tìm một nàng dâu ha ha...", bác Lý cười lớn rồi lại quất roi da, tốc độ của xe bò lại nhanh hơn một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT