Lâm thị thấy chiếc bình nhỏ kia thì mí mắt khẽ giật, Tạ Minh San chưa hiểu chuyện gì, vẫn đang an ủi Tạ Uyển Ninh, còn Tạ Chỉ Ninh thì cúi gằm mặt xuống.
Phạm lang y cầm lấy, mở ra đổ thuốc bột vào tay để kiểm tra rồi khẳng định: "Chính là thuốc này! Thuốc này trông giống như đường, có phải Nhị nương tử đã ăn nhầm không?"
Ánh mắt của Khương thị lập tức thay đổi, Tạ Minh San cũng sửng sốt... Chiếc bình nhỏ rơi ra từ trên người nàng ta lại chứa loại thuốc làm Uyển Ninh bị bệnh...! Khương thị không nói gì chỉ sai người đưa Phạm lang y ra ngoài, người hầu cũng đi theo lấy thuốc.
Sau khi mọi người rời đi, Lâm thị lập tức kéo Tạ Minh San lại, nghiêm giọng hỏi: "Nói cho rõ đi sao con lại vu oan cho Chiêu Ninh, lại còn bỏ thuốc Uyển Ninh?" Môi Tạ Minh San run lên: "Con không biết! Nương, con thực sự không biết. Con thậm chí còn không biết cái bình này đâu ra thì sao có thể bỏ thuốc Uyển Ninh? Nương, thật sự không phải con. Con và Uyển Ninh vốn thân thiết sao con lại làm hại tỷ ấy được! Cũng không phải con làm Tạ Chiêu Ninh bị bỏng. Đúng vậy, là Tạ Chiêu Ninh. Nàng ta mới là người có hiềm khích với Uyển Ninh. Nàng ta đã bỏ thuốc Uyển Ninh khi cho tỷ ấy uống thuốc. Lúc thấy nàng ta đút thuốc cho Uyển Ninh là con đã nghi ngờ rồi, sao nàng ta lại tốt bụng như vậy chứ. Rõ ràng nàng ta có mưu đồ!"
Tạ Minh San nói xong câu cuối thì càng thấy chắc ăn nên chỉ vào Tạ Chiêu Ninh nghiêm giọng nói: "Là ngươi, ngươi còn không chịu thừa nhận!"
Tạ Chiêu Ninh ôm bàn tay bị thương, nước mắt rưng rưng nói: "Minh San muội muội, hôm qua muội vu oan ta thì không ai biết thực hư thế nào. Nhưng hôm nay mọi người đều thấy rõ ràng, sao muội... còn vu oan cho ta nữa? Ta cho Uyển Ninh uống thuốc trước mặt mọi người, sao ta có thể bỏ thuốc muội ấy được. Nhưng vừa rồi muội cho Uyển Ninh muội muội ăn ô mai thì ta không thấy rõ, không biết có phải muội bỏ thuốc muội ấy hay không... Chả trách muội lại làm bỏng tay ta, ta đoán là muội lại muốn vu oan ta nữa!"
Tạ Minh San nghe Tạ Chiêu Ninh nói vậy gần như phát điên. Tạ Chiêu Ninh đúng là đồ xấu xa, sao lại có thể đổi trắng thay đen thế kia? Nàng ta giận quá mất khôn, không kịp để ý đã buột miệng: "Hôm qua đúng là ta vu oan ngươi! Nhưng hôm nay thì không! Là ngươi đánh ta, là ngươi bỏ thuốc! Là ngươi làm!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT