Thẩm Diệc tới gần vách tường kia.
Trần Hữu Phát thấy anh ấy nghiêm túc như vậy, bắt đầu nửa tin nửa ngờ: “Tôi nói trước, các cậu đừng hòng gạt tôi! Cả cái làng này bẩn hay sạch, người làm trưởng thôn này rõ ràng nhất, các cậu làm vậy chỉ tổ phí công phí sức!”
Thẩm Diệc: “Im đi.”
“... Cậu!”
Tiếng khóc lại vang lên.
Âm thanh này rất giống tiếng anh ấy nghe lúc sáng sớm.
Anh ấy bỗng nhiên xoay người, cầm lấy cái cuốc ở góc nhà, lao tới đập vào tường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT