Đúng lúc Tô Dao Linh đang bị nghi ngờ, phía sau bức tường lại có một gã béo chừng 40 tuổi chậm rãi bước ra, người mặc một bộ âu phục đen, thân hình hơi buồn cười, tóc thì bóng lộn vuốt ngược lên.  

Người đàn ông phụ trách kiểm tra vừa nhìn thấy gã béo lập tức đổi sang bộ mặt tươi cười thân thiện: "Anh Trần, sao anh lại đến đây? Ở đây đông người như vậy, chẳng phải sẽ làm bẩn bộ đồ của anh sao?"  

Trần Đại là một người chơi cấp 3, thân phận này đẳng cấp hơn những tay Tân Thủ và Tân Binh kia rất nhiều, hơn nữa gã chính là người chịu trách nhiệm tổng quản lý trạm kiểm tra này.  

Nghe vậy, đôi mắt nhỏ tí bị lớp mỡ trên mặt ép lại của Trần Đại liếc sang Tô Dao Linh: “Người gian lận trong báo cáo là cô ta à?”

Người đàn ông kia vội vàng gật đầu: "Đúng, cấp bậc có vấn đề, rõ ràng chỉ là một người mới, vậy mà đã đạt cấp 2, tình huống cụ thể thì tôi đã viết rõ trong báo cáo rồi, hiện tại vẫn chưa thể xác định được cô ta có gian lận hay không, có lẽ cần điều tra thêm."  

Trần Đại lạnh lùng cười khẩy: "Còn cần điều tra nữa sao?"  

Giọng gã rất to, giơ tay chỉ vào dòng người càng lúc càng đông phía sau: "Không nhìn thấy người chơi mới đông thế nào à? Tất cả chen chúc ở đây, mỗi phút trì hoãn là thành chủ lại mất đi một phần lợi nhuận! Có giết mày cũng không đền nổi phần thiệt hại này đâu!”

Theo lý, những “người tị nạn” xếp hàng chờ vào thành này, đúng vậy, đối với Trần Đại thì bọn họ chỉ là đám rác rưởi cấp thấp không có chút giá trị nào.  

Vượt qua cái chết, vừa nhìn thấy một thành phố an toàn và hùng mạnh như vậy, đáng lẽ ra phải quỳ lạy cảm tạ, kính cẩn lễ phép với một người quản lý như gã.  

Nhưng cô gái tóc ngắn này thì sao? Đến giờ phút này, không những không đến lấy lòng gã, nói mấy lời dễ nghe, ngược lại còn dám ngó lơ, đứng ngây ra đó!  

Thực ra, 777 đang giải thích cho Tô Dao Linh…

Người chơi được ghi danh vào thành phố, thành phố của họ cũng sẽ nhận được một phần lợi nhuận tương ứng là vàng và Đá Sương Mù thu hoạch trong phó bản. Nói cách khác, nếu cô là người chơi của thành phố, vừa rồi trong phó bản cô kiếm được 10.000 vàng thì thành chủ của cô cũng sẽ nhận được 10.000 vàng. Những khoản tiền đó sẽ được dùng để xây dựng khu an toàn cho người sống sót.  

Tô Dao Linh đã hiểu, chẳng trách thành phố này lại lớn như vậy, có nhiều người sống sót như thế, lại còn liên tục tiếp nhận người mới. Nếu cộng tất cả lợi nhuận của từng người trong phó bản lại, con số đó đúng là một khoản khổng lồ.  

Tuy nhiên, mặc dù lợi nhuận cao, nhưng muốn duy trì hoạt động cho một thành phố lớn thế này, e là tiêu hao cũng không nhỏ.  

Sau khi bị phớt lờ, lửa giận trong lòng Trần Đại càng bốc càng cao: "Một lũ ăn hại, thật sự tưởng thành phố của bọn tao sẽ thu nhận rác rưởi vào sao!"  

Người đàn ông kia liên tục gật đầu: "Đúng đúng đúng, anh xem nên giải quyết thế nào? Trục xuất hay là..."  

"Trục xuất?"  

Trần Đại như nghe được chuyện gì buồn cười lắm: "Nếu cô ta đổi sang một trạm kiểm tra khác rồi lẻn vào thì sao? Chúng ta đang cạnh tranh với đám gian trá xảo quyệt của thành Hắc Cốt, có khi cô ta chính là gián điệp mà bọn chúng cài vào. Một người chơi bình thường thì sao có thể đạt cấp 2 được? Chắc chắn là cũ rồi, mang về kiểm tra là biết thôi! Còn đứng ngây ra đó làm gì, bắt người đi!"  

777 cạn lời: Đù mẹ, thật không ngờ lại có tình huống này.  

Nó tính là mau chóng vào thành, giải quyết xong đống chuyện lộn xộn, sau đó nhờ Tô Dao Linh làm một việc cho nó, ai dè cô lại thăng cấp quá nhanh, bị người ta hiểu lầm thành gián điệp.  

Ngoài mấy kiểm tra viên và gã béo đáng ghét kia thì mối đe dọa thực sự đối với Tô Dao Linh chính là ba nhân viên an ninh cầm súng này. Lúc này cơ thể cô vẫn chưa trải qua cải tạo, năng lượng phát ra khi kích hoạt Cuốn Sách Điên Cuồng đã tiêu tán sạch sẽ, muốn né đạn thì vẫn còn hơi thiếu khoa học.

Trừ khi cô có thể ra tay hạ gục cả ba trước khi họ nổ súng.  

Vậy thì vấn đề đặt ra là “Tô Bóc Lột” có làm được không?  

Ừm... hình như... cũng không hẳn là không thể?  

Thế nhưng, mọi chuyện lại không phát triển theo hướng 777 đã dự đoán.  

Tô Dao Linh đã ra tay, nhưng mục tiêu không phải là ba người kia, mà cô lách người ra sau lưng gã béo, thẻ bài trong không gian lập tức biến thành cây kim bạc, hiện lên trong tay cô.  

Mũi kim lạnh lẽo sắc bén dí sát vào cổ gã béo, Trần Đại và mấy người kia đều thẫn thờ.  

Trần Đại hoàn toàn không ngờ một Tân Binh cấp 2 lại dám ra tay với mình dưới họng súng của ba người, ngay trước cổng thành Bạch Ngân! Cô không sợ sau này bị thành Bạch Ngân truy sát sao?  

Một khi người chơi gia nhập thành phố, thành phố sẽ nhận được vô số lợi ích, đồng thời người chơi cũng có thể hưởng lợi từ thành phố, trong đó bao gồm cả sự che chở. Chỉ cần bạn giết hại cư dân của thành phố, thành phố sẽ có nghĩa vụ báo thù cho cư dân của mình, nếu không làm, danh tiếng thành phố đó sẽ tụt dốc, những người chơi cấp cao sẽ chuyển sang các thành phố khác.  

Thật ra Trần Đại chỉ cần suy nghĩ một chút là có thể hiểu ra, chỉ có những kẻ liều lĩnh tàn bạo, hoặc những tân thủ thật sự không hiểu quy tắc mới dám ra tay với gã mà không kiêng nể gì.  

Bởi vì những ai sống sót ở nơi này, không ai là không biết quy tắc của thành Bạch Ngân.  

Bọn họ làm việc rất nguyên tắc.  

Nhưng giờ phút này, gã chỉ muốn kẻ đang uy hiếp mình phải trả giá đắt, tất nhiên với điều kiện là gã phải thoát khỏi nguy hiểm trước đã.  

Là một Học Đồ cấp 3, có thể sống sót đến giờ, bản năng sinh tồn của Trần Đại rất nhạy bén, gã lập tức mở miệng: "Có chuyện gì thì cứ từ từ thương lượng, đừng manh động, cô cũng không muốn bị liệt vào danh sách truy sát của thành Bạch Ngân, phải không?"  

Tô Dao Linh chẳng mấy hứng thú với cái danh sách truy sát của gã, nghe giọng điệu của gã béo, cô đoán ngoài thành phố của họ thì nơi này còn có ít nhất một thành gọi là thành Hắc Cốt. Cô chỉ muốn tìm một thành phố của người sống sót, hiểu rõ tình hình hiện tại, chứ không muốn lãng phí thời gian dây dưa với đám người này.  

Vì vậy cô nói: "Bảo bọn họ bỏ vũ khí xuống, lùi hết vào phía sau tường."  

Gã béo còn muốn cò kè mặc cả: "Nhỡ bọn họ đi rồi, cô giết tôi thì sao..."  

"Tôi hoàn toàn có thể giết ông trước khi bọn họ đi, ông có muốn thử không?"  

Gã béo tin chắc rằng Tô Dao Linh là một gián điệp lâu năm độc ác, nhưng hiện giờ chuyện giữ mạng vẫn quan trọng hơn: "Được, được, được, các cậu mau lùi lại đi!"  

Ba người cầm vũ khí nhìn nhau, rồi từ từ lùi về phía sau tường.  

Tô Dao Linh không buông tay, cô hỏi: "Thành Hắc Cốt mà ông nói, đi đường nào?"  

Gã béo khổ muốn chết: "Cô đi ngược lại, cứ đi đại về phía đó, không qua trạm truyền tống thì chỉ có thể dựa vào vận may thôi, tôi... tôi cũng không biết ngoài kia đi thế nào đâu.”

Mỗi thành phố đều có trạm truyền tống, có thể đến gần các thành phố khác, thuận tiện cho người chơi qua lại, nhưng nếu đi từ bên ngoài... thì chưa từng nghe ai nói qua, không gian và thời gian ở đây vốn đã bị vặn vẹo.  

Ngay lúc này, một giọng nói dè dặt bỗng nhiên vang lên.  

"Cô đang muốn tìm một thành phố mới phải không? Tôi biết có một chỗ rất thích hợp, phong cảnh đẹp, giao thông thuận tiện, cô, à không, là ngài..." Giọng nói đó lập tức đổi cách xưng hô: "Ngài có muốn cân nhắc thử không?"  

Tô Dao Linh quay đầu lại, thì ra là người khoác áo choàng kia.  

Nhìn từ chính diện, có thể thấy rõ, cậu ấy còn rất trẻ, chắc chỉ khoảng 16 tuổi, khoác một chiếc áo choàng đen, ăn mặc đơn giản, đôi mắt đen láy sáng rực, gương mặt đầy mong chờ.  

Thảo nào cậu ấy bị đám người xếp hàng phía sau từ chối.  

Trước mắt là một siêu thành phố có vẻ đông đúc và hùng mạnh, lại có hàng dài người xếp hàng chờ vào thành, lúc này lại có một thằng nhóc giống như người bán bảo hiểm ven đường nói với bạn rằng có một nơi tốt hơn, bạn có muốn đi không?  

Với những người vừa sống sót thoát khỏi phó bản, chắc chắn sẽ không tin cậu ấy.  

Phong cảnh đẹp, giao thông thuận tiện, cô nhớ hồi trước Thanh Hà Nhã Viên cũng quảng cáo như vậy thì phải?  

"Thật sự rất tốt mà!"  

Thấy Tô Dao Linh không từ chối ngay, cậu ấy lập tức nhiệt tình giới thiệu: "Hơn nữa thành chủ nhà tôi rất tốt, cực kỳ chào đón những người có lòng nhân hậu, lại xinh đẹp như ngài. Hiện giờ chúng tôi đang chiêu mộ người, điều kiện cũng rất ưu đãi, ngài cần gì thì cứ nói, chỉ cần chúng tôi có thể làm được, nhất định sẽ thỏa mãn mọi yêu cầu của ngài!"  

Nói đến đây, cậu ấy ngượng ngùng gãi đầu: "Tất nhiên, trong phạm vi khả năng của chúng tôi."  

Bị Tô Dao Linh khống chế, Trần Đại tức trợn mắt, chỉ muốn lật trời.  

Cậu gọi cái này là lòng nhân hậu sao?  

Tô Dao Linh hỏi: "Đi thế nào?"  

Cậu ấy vui mừng khôn xiết, đây là người chơi đầu tiên tỏ vẻ đồng ý sau bao nhiêu ngày cậu ấy mời mọc, cậu ấy vội đáp: "Không cần đi đâu cả, tôi có thể mở cổng truyền tống, chỉ cần rời khỏi chỗ này là có thể đưa cô qua đó! Đúng rồi, tôi tên là Tuyên Lưu, cô có thể gọi tôi là Tiểu Tuyên!"  

Tô Dao Linh còn chưa kịp mở miệng, 777 đã hét ầm lên.  

777: Cậu ấy có thể mở được cổng truyền tống á? Thằng nhóc này chắc chắn đang lừa cô, cô đừng có mắc bẫy đấy!  

Nói xong câu này, 777 lại nhớ đến tính cách của Tô Dao Linh, từ trước đến nay cô chưa từng tin vào phán đoán của nó, cho nên nó nói luôn căn cứ cho cô tự mình suy xét.  

777: Muốn mở cổng truyền tống thì chỉ có hai khả năng, một là ở trạm truyền tống trong thành, dùng thiết bị cố định để mở ra lối đi giữa các thành phố; hai là năng lực đặc biệt của thành chủ. Cô cảm thấy thằng nhóc trước mặt có thể là thành chủ sao?  

Tô Dao Linh hỏi: "Tiêu chuẩn để trở thành thành chủ là gì?"  

777 và cô trao đổi với tốc độ cực nhanh, nó lập tức truyền thông tin qua.

Khi người chơi đạt cấp 2, sau khi có thành phố thuộc về mình thì có thể kích hoạt dị năng riêng tại thành phố. Dị năng chia thành hai loại: dị năng phổ thông và dị năng đặc biệt. Dị năng phổ thông rất đơn giản, chính là năm loại nguyên tố Thủy, Hỏa, Kim, Mộc, Thổ, vừa có thể công kích vừa có thể hỗ trợ, tùy thuộc vào cách phát triển của mỗi người chơi.  

Muốn kích hoạt dị năng thì phải tiêu hao nhiều năng lượng, mà năng lượng đó đến từ Đá Sương Mù, đây cũng là lý do tại sao Đá Sương Mù lại quan trọng đến vậy.  

Dị năng đặc biệt là loại trong 10.000 người chơi mới có được 1, những dị năng này không liên quan gì đến nguyên tố, biến hóa đa dạng, có loại liên quan đến thời gian, không gian, chữa trị, v.v.  

Trong số các dị năng đặc biệt, có một loại gọi là dị năng Thành Chủ.  

Chỉ người chơi sở hữu dị năng Thành Chủ mới có thể trở thành thành chủ, có thành phố của riêng mình, thành chủ không cần vào phó bản liều mạng như người chơi khác theo định kỳ, nhiệm vụ của họ là vận hành và xây dựng tốt thành phố, để người chơi có nơi nghỉ ngơi sau khi rời khỏi phó bản, chuẩn bị cho lần chơi tiếp theo.  

Nhưng sở hữu một thành phố cần rất nhiều tiền bạc và nhân khẩu, thành chủ thăng cấp không dựa vào kinh nghiệm từ phó bản, mà dựa vào việc cạnh tranh thứ hạng và tài nguyên sinh tồn giữa các thành phố.  

Tuy nhiên, vấn đề then chốt chính là khi thế giới này chưa có nhiều thành phố của người sống sót, thành chủ có thể bắt đầu lôi kéo người, xây dựng đội ngũ và thế lực của riêng mình từ cấp 2, đợi đến khi tích lũy đủ tiền bạc và nhân khẩu, rồi mới lập thành phố, tiếp tục chiêu mộ cư dân để mở rộng thành phố.  

Thành phố càng mở rộng thì càng chứa được nhiều người sống sót, người chơi sống sót sẽ không ngừng mang lại lợi nhuận, khiến thành phố bước vào vòng tuần hoàn phát triển tích cực.  

Tô Dao Linh không ngờ, như lời 777 nói, chỉ gần đây thế giới mới bắt đầu công khai xuất hiện quái vật và phó bản, ép toàn bộ nhân loại tham gia, nhưng ở một không gian khác, tức là nơi này, đã hình thành một "xã hội mới" hoàn chỉnh như vậy.  

777 thì chẳng hề bất ngờ: “Chắc cô đã nghe qua về đa vũ trụ rồi nhỉ? Không gian nơi này đã bị vặn vẹo, nên dĩ nhiên có thể xuyên thấu kết nối với nhiều không gian vũ trụ khác, chẳng qua bây giờ hành tinh của các cô mới được mở ra mà thôi.”

Tất nhiên, dựa theo nguyên tắc gần gũi, hầu hết những người tiếp theo Tô Dao Linh gặp đều sẽ là người chơi đến từ cùng một vũ trụ với cô, chỉ có một số ít ngoại lệ.  

Hiện tại nơi đây đã có vô số thành phố, bao gồm cả thành Bạch Ngân trước mắt, dù là thành phố với quy mô nào thì sự cạnh tranh giữa chúng đều vô cùng khốc liệt, bắt đầu lại từ con số không gần như là chuyện không tưởng.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play