Thế mà đánh giá của Tô Dao Linh vẫn đang tiếp tục biến hóa!
Đánh giá mới là…
[Phản công hủy diệt]!
Đối với người chơi, phó bản chính là thứ tồn tại để hủy diệt họ, muốn sống sót rời khỏi phó bản thì nhất định phải dốc hết toàn lực. Chưa từng có ai có thể hủy diệt ngược lại phó bản!
Tô Dao Linh đã rời khỏi, tàu điện ngầm nổ tung, dù rõ ràng không phải do cô đặt bom, nhưng…
Phần thưởng lại được tính cho cô.
777: ? Quá phi lý!
Cuối cùng, nội dung hoàn chỉnh của phó bản cũng được làm mới hoàn toàn.
[Tên phó bản: Tuyến Tàu Điện Ngầm Số 7
Độ khó phó bản: SS
Biểu hiện của người chơi: Phản công hủy diệt [Biểu hiện cấp S]
Phần thưởng phó bản: Kinh nghiệm*500, vàng*10000, Đá Sương Mù *30.]
[Chúc mừng ~ Cấp độ trò chơi của bạn đã tăng lên cấp 1, bạn đã chính thức trở thành một ‘Tân Thủ’ của thế giới này!]
[Chúc mừng ~ Cấp độ trò chơi của bạn đã tăng lên cấp 2, bạn đã chính thức trở thành một ‘Tân Binh’ của thế giới này!]
Tân Binh, ai đặt ra cái tên cho cái cấp độ này vậy?
Có thể nào lười biếng hơn được nữa không?
Bây giờ, Tô Dao Linh chỉ cần một ý nghĩ là có thể kiểm tra trạng thái dữ liệu của mình bất cứ lúc nào.
[Người chơi: Tô Dao Linh]
Cấp độ: 2 (Tân Binh)
Kinh nghiệm: 510/1000
Tài khoản: Vàng*10000, Đá Sương Mù*30
Năng lực dị năng: Chưa có
Bảng xếp hạng thế giới: Chưa kích hoạt]
[Khi lên cấp 2, ô vuông không gian của bạn đã được kích hoạt thành công, tất cả vật phẩm có thể chuyển hóa thành thẻ bài, lưu trữ vào ô vuông không gian, thuận tiện mang vào và mang ra.]
Đây đúng là một hệ thống trò chơi hoàn chỉnh, chỉ cần cô nghĩ tới là có thể mở ra cái nơi gọi là ô vuông không gian này.
[Ô vuông không gian: 0/5]
Bên trong các ô trống rỗng.
[Phát hiện có vật phẩm thuộc quyền kiểm soát của bạn: Kim khâu, chỉ may, có muốn chuyển hóa thành thẻ bài lưu trữ không? Nếu bạn chọn từ chối, vật phẩm trong phó bản này sẽ tự động biến mất.]
Dù sao trong không gian cũng chẳng có gì, coi như là nhặt đồ phế liệu về để lấp đầy cũng được, Tô Dao Linh bèn chọn thu hết.
Một tấm thẻ bài hiện ra trước mặt cô.
[Tên vật phẩm: Bộ kim chỉ của một nhân viên tàu điện ngầm đầy oán khí.
Mô tả: Khi mũi kim này đâm xuống, chắc chắn là sẽ rất đau nhỉ? Kết hợp với chỉ may sản xuất bởi tàu điện ngầm sẽ đạt hiệu quả tốt hơn đó! Khuyến nghị khi gặp kẻ nói nhiều, có thể dùng để khâu miệng, đối với sinh vật phi nhân loại cũng có tác dụng không tệ, đã có người đích thân thử nghiệm rồi. Cái gì? Bạn hỏi ai thử sao? Đương nhiên là cái người đã hủy diệt phó bản Tuyến Tàu Điện Ngầm Số 7 kia rồi!
Cấp bậc: B
Phó bản nhận được: Tuyến Tàu Điện Ngầm Số 7.]
Hồi nãy cô đã đưa kéo cho Giang Lăng, sau khi chiến đấu xong thì không biết đã vứt ở đâu, một cái khác thì cắm vào lưng của con quái vật ăn trộm, cũng không kịp lấy lại, nếu không thì cô vẫn cảm thấy kéo sẽ hữu dụng hơn bộ kim chỉ này.
Còn sợi dây chuyền thì có vẻ là một sự tồn tại đặc biệt, hơn nữa nó không phải vật phẩm cô mang ra từ phó bản, nên cũng không bị cái gọi là "kiểm tra" này phát hiện, tất nhiên 777 trốn bên trong cũng thành công vượt biên theo.
Vàng thì cô biết có thể dùng như tiền ở rất nhiều nơi, nhưng cái Đá Sương Mù kia thì chưa từng nghe tới, cô bèn gọi 777 trong dây chuyền ra hỏi.
777 trợn tròn mắt, tất nhiên là Tô Dao Linh không nhìn thấy, cho nên nó trợn mắt rất thoải mái.
Vừa nãy còn chê nó nói nhiều, là quân sư đầu chó, giờ thì sao, quả nhiên đến lúc cần dùng rồi chứ gì!
"Này, cô cũng thấy đấy, phó bản rất nguy hiểm, dựa vào thể lực ban đầu của con người thì chẳng có mấy phần sống sót, không phải phó bản nào cũng chỉ cần dùng đầu óc là có thể sống sót đâu, tất nhiên cũng không loại trừ có người như vậy thật."
"Bây giờ cô còn chưa vào thành, đợi đến khi vào rồi, hoàn thành đăng ký chính thức rồi, rất nhiều thứ sẽ trở nên hữu dụng, bao gồm cả vàng. Nó không chỉ dùng trong phó bản, mà ở bên ngoài cũng có tác dụng rất lớn, cô kiếm được 10.000 vàng chỉ trong một phó bản, lại còn là phó bản tân thủ, trở thành phú bà luôn rồi."
"Tôi thấy cô có khá nhiều kinh nghiệm chơi game đấy, vậy thì càng có lợi cho cô hơn. Việc lên cấp cũng khá đơn giản, có thể nâng cao sức mạnh, nhưng chỉ dựa vào việc lên cấp để tăng cường năng lực thì rõ ràng quá chậm, cho dù cô có thể đánh nổ phó bản thì cũng chỉ lên được một cấp mà thôi, càng về sau thì lên cấp càng khó. Thế nên một số người chơi đã tìm ra những cách khác để gia tăng sức mạnh, như là nhờ vào đạo cụ này nọ, giống như bộ kim chỉ cô vừa lấy, có thể gây tổn thương cho quỷ quái, những người chơi khác cũng sẽ mang những món đồ có tính sát thương tương tự ra khỏi phó bản."
"Mà khi sử dụng những thứ đó thì cần năng lượng, ví dụ như Cuốn Sách Điên Cuồng mà tôi từng kích hoạt cho cô, cái tôi tiêm vào đó chính là ‘sinh mệnh’ của tôi, cũng là một dạng năng lượng."
"Đá Sương Mù chính là loại đá có thể lưu trữ năng lượng như vậy, có rất nhiều công dụng, sau này cô từ từ nghiên cứu đi."
"Dù sao thì cô xem, cô được 10.000 vàng, mà chỉ có 30 Đá Sương Mù thôi, đủ thấy Đá Sương Mù quý hiếm cỡ nào. Một phó bản mà chỉ thưởng có 30 đá, keke, nói ra chắc người ta nghe xong sẽ nổi điên mất."
Tô Dao Linh lùi lại mấy bước, phát hiện lối ra của nhà ga nơi cô vừa bước ra đã hoàn toàn biến mất, chỉ có con đường nhỏ lúc đầu cô đi vào, sương mù ở đó thưa hơn một chút, lộ ra một lối nhỏ sâu hun hút.
Cô đi men theo con đường nhỏ đó khoảng hơn mười phút, sương mù xung quanh dần dần loãng đi, không khí trở nên lạnh lẽo ẩm ướt, trong màn sương trắng như có tiếng người ồn ào vọng lại từ xa.
Cô bước đi nhanh hơn, nhìn thấy phía trước có vài bóng người đang lay động, hình như chỗ đó là một trạm kiểm tra, hai bên trạm kiểm tra đều có tường rào bao quanh, cao khoảng hai tầng lầu, thêm vào đó là lớp sương trắng dày đặc ở phía xa, không thể nhìn rõ tình hình bên trong.
777 giải thích: "Mỗi khu vực đều có một thành phố do những người sống sót lập nên, khi người chơi không ở trong phó bản, sẽ tạm thời sống ở những thành phố này. Giữa các thành phố cũng có cạnh tranh và bảng xếp hạng, bởi vì không gian sinh tồn và tài nguyên có hạn, thành phố càng mạnh thì càng có thể giành được nhiều tài nguyên hơn."
"Mà thứ quyết định bảng xếp hạng của thành phố chính là thực lực của những người sống sót trong đó. Người chơi lợi hại như cô rất được các thành phố chào đón, nên cứ vào luôn đi, đợi đến khi cấp bậc và bảng xếp hạng của cô tăng cao, tất nhiên sẽ bước vào tầng lớp thượng lưu của thế giới này."
Tại trạm kiểm tra, có một nhóm người tập trung lại, người bê bết máu, so với họ, bộ đồng phục học sinh dính máu của Tô Dao Linh trông chẳng có gì nổi bật.
777 nói: "Chỉ cần không chết trong phó bản, dù có gãy tay gãy chân, ngay khoảnh khắc phó bản kết thúc và bắt đầu quyết toán phần thưởng, vết thương sẽ tự động hồi phục. Tôi cảm thấy có lẽ lớp sương trắng này có tác dụng chữa trị."
Có hai cánh cửa tại trạm kiểm tra, một cái ghi "Lối vào của người chơi cũ", cái còn lại ghi "Lối vào của người chơi mới".
Người chơi cũ có thể đi qua luôn, còn trước lối vào của người chơi mới thì có một hàng dài người đang xếp hàng.
Hiển nhiên, hiệu quả của "bản thử nghiệm công khai toàn cầu" rất ấn tượng.
Tô Dao Linh cũng xếp hàng một lát, sau đó nhanh chóng đến lượt cô. Nhìn hàng thì dài nhưng mỗi người chỉ bị một thiết bị quét qua người một lần là xong, kiểm tra rất nhanh, có thể đi thẳng qua trạm kiểm tra.
Đi tới chân tường, tầm nhìn đột nhiên trở nên rõ ràng, dường như lớp sương trắng quấn quanh không dứt khi nhìn từ xa lại hoàn toàn không tồn tại ở nơi này, nhưng nếu đứng từ xa nhìn lại, chỉ thấy một vùng sương trắng mịt mù.
Thành phố ẩn mình sau lớp sương trắng.
Bên trong tường rào là một thành phố cao lớn và phồn hoa.
Phong cách kiến trúc của thành phố này rất kỳ lạ, không phải kiểu hiện đại, tường thành trắng toát được xây bằng một loại vật liệu mà cô chưa từng thấy, phong cách vừa thanh nhã vừa tiên tiến, những tòa nhà cao tầng hình trụ vặn vẹo mọc san sát, cao ngút trời, nhìn ra xa cũng không thấy điểm kết thúc của thành phố.
Đứng ở trạm kiểm tra ngẩng đầu nhìn lên, cảm thấy con người nhỏ bé chẳng khác gì một con kiến.
Tiếng ồn ào truyền tới từ hàng người phía sau, Tô Dao Linh quay đầu lại, thấy một người khoác áo choàng, vóc dáng không cao, dường như đang cố gắng thuyết phục những người trong hàng một điều gì đó, nhưng rõ ràng đối phương không muốn nói chuyện nhiều với người khoác áo choàng, chỉ muốn nhanh chóng vào thành phố cao lớn bên trong tường rào để tìm kiếm nơi trú ẩn an toàn.
Người khoác áo choàng bị đẩy ra, nhưng vẫn cố chen vào tiếp tục nói gì đó, trông chẳng khác gì một nhân viên tiếp thị.
Người kiểm tra vé ở cửa là một người đàn ông trung niên cao gầy, mặc bộ đồng phục đen, trong làn sương trắng trông rất dễ nhận ra. Người đàn ông ngẩng đầu liếc Tô Dao Linh, dường như đã quá quen với việc nhìn thấy những người từ cõi chết trở về, cũng không hề tỏ ra kinh ngạc trước những vết máu trên người cô.
Ông ta nói: "Đưa tay ra."
Tô Dao Linh đưa tay trái ra, người đàn ông dùng một thiết bị giống như nhiệt kế nhỏ một giọt chất lỏng vào lòng bàn tay cô: "Được rồi, chương trình hướng dẫn đã được tiêm vào cơ thể cô, vào thành phố rồi nó sẽ tự động kích hoạt, tiếp theo nó sẽ chỉ dẫn cho cô biết nên làm gì, vào đi."
Sau đó, ông ta liếc qua màn hình hiển thị dữ liệu.
Cái liếc mắt này khiến ông ta lập tức ngăn Tô Dao Linh lại, rồi quay đầu nhìn lại thiết bị thêm lần nữa, trên trán bắt đầu lấm tấm mồ hôi: "Đợi một chút."
Ông ta lại nhìn kỹ thêm lần nữa, xác nhận bản thân không nhìn nhầm.
Thiết bị hiển thị…
[Kiểm tra: Người chơi mới, không có ghi chép đăng nhập ở thành phố khác, thành phố này chấp nhận. Sau khi vào thành phố có thể hoàn tất đăng ký, cấp độ người chơi: Cấp 2.]
Cấp 2?
Người đàn ông trung niên cũng là một người chơi, công việc kiểm tra người chơi mới ở trạm kiểm tra này chỉ là nghề phụ kiếm chút vàng.
Không phải ông ta chưa từng thấy người chơi cấp 2, nhưng... nhưng...
Nhưng cô gái trước mặt trông chỉ chừng 18 tuổi, lại còn là người chơi mới?
Phó bản đầu tiên khiến ông ta suýt chết, may mắn lắm mới có thể sống sót đến cuối cùng, sau khi kết thúc phó bản, được một đánh giá tối thiểu cấp E [Cận kề cái chết] và chỉ nhận được 20 điểm kinh nghiệm.
Mãi cho tới bây giờ, ông ta cũng chỉ mới là một người chơi cấp 2, [Tân Binh] mà thôi! Và điều này đã đủ để ông ta vượt qua phần lớn người chơi khác rồi.
Ông ta cũng nghe nói có những người rất giỏi, có thể vượt qua phó bản tân thủ với biểu hiện xuất sắc. Nhưng dù là cấp A cao nhất, à không, dù là cấp S mà hiếm người đạt được thì phần thưởng kinh nghiệm cũng chỉ có 300 điểm.
Cộng thêm chút kinh nghiệm từ nhiệm vụ sinh tồn giới hạn thời gian, nhiều lắm cũng chỉ được vài chục điểm, hoàn toàn không đủ để đạt đến 500 điểm kinh nghiệm cần thiết để lên cấp 2!
Tô Dao Linh hỏi: "Có vấn đề gì sao?"
Người đàn ông nghiêm mặt lại, bắt đầu nghi ngờ cô có vấn đề: "Cô đợi chút, cấp độ của cô có gì đó không đúng, tôi cần phải báo cáo lên trên."
Ông ta đi tới một thiết bị ở bên cạnh, nhập vào vài thông tin rồi lại quay về trước mặt Tô Dao Linh.
Ông ta không tin một cô gái trông có vẻ bình thường như vậy lại có thực lực gì đó ghê gớm, nên có lẽ cô là tội phạm bỏ trốn từ thành phố khác hoặc dùng thủ đoạn gian lận để qua mặt máy kiểm tra, thậm chí có thể cô vốn không phải là người chơi mới, chỉ đang tìm cách trà trộn vào thành phố này, mục đích là gì thì khó nói.
Dù sao thì bộ phận an ninh cũng sẽ điều tra kỹ càng.
Vì vậy, ông ta nói: "Bây giờ, cô đừng phản kháng, chúng tôi cần tiến hành kiểm tra an ninh đối với cô."
Phía sau tường, có ba người mặc vũ trang bước ra, trong tay cầm vũ khí, nhìn thế nào cũng không giống chuẩn bị "kiểm tra an ninh".
Mà nòng súng của họ, ngay từ đầu đã chĩa thẳng vào cô.