Thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng____
Khi cậu và hắn hoảng loạn chuẩn bị đồ đi học,
Bảo An: "tránh ra tao tự mặc được, lo thân mày trước đi" nói rồi cậu vội vã kéo quần gài nút, vớ lấy cặp sách rồi kéo tay hắn chạy vội xuống lầu,
Mẹ Lan tính gõ cửa, đã thấy hai bóng đen vụt qua, phóng nhanh tới nổi mẹ Lan chỉ cảm nhận được 1 luồng gió thổi qua người,
Bà gọi với theo: “không ăn sáng rồi đi học à”
Minh Khang: “bọn con muộn học rồi dì à, để dành cho bọn con tan học về ăn ạaaa”
Hắn vừa quay người lại thì đâm sầm vào cậu "Á đau".
"Con mẹ nhà cậu mắt mọc trên m.ông à" Bảo An mặt hầm hầm chửi nhưng không quên mở cửa, kéo hắn vào xe.
Ngồi ổn định ở sau xe, cậu giục tài xế chạy nhanh nhất có thể, bởi ngày đầu nhập học mà tới trễ cũng quá không tôn trọng thầy cô__
Không phải tối qua hắn rủ cậu chơi game tới khuya mới ngủ thì giờ đâu có cảnh này, bực mình cậu đấm tay hắn một cái,
Hắn ôm tay vẻ mặt oan ức nói: “bé cưng giận hỏ~~”
Mỏ cậu dật dật, túm tay hắn cắn tới lúc hắn xin tha thì thôi, *mà giọng điệu xin tha càng ngứa đòn hơn nữa*
Cậu chả thèm quan tâm hắn, khoanh tay trước ngực nhắm mắt kiềm chế cơn bực mình,
_Tới lúc xuống xe, hắn chả nghe cậu ừ hử gì mà đi một mạch vào trường,
Hắn nghĩ nghĩ: *giận rồi à*
Lập tức hắn sãi chân dài của mình đuổi theo cậu, vừa xin lỗi vừa dỗ dành “đừng giận nữa tao xin lỗi mà”
"Xin lỗi cục c.ức" Bảo An liếc hắn 1 cái, còn hắn thì cứ mặt dày bám theo cậu tới trước cửa phòng học,
Chuông vào học vừa reo..
Thế là mọi người ngơ ngác nhìn người đi sau kéo kéo áo khoác người đi trước, còn người đi trước hất tay người đi sau, cứ thế tiếp diễn cho tới khi ngồi vào chổ,
Bằng nhan sắc của hai đứa mà hầu như bạn học điều tò mò nhìn sang bên này, thấy được nam sinh cao ráo, ngũ quan sắc nét bị nam sinh lùn hơn nữa cái đầu nét mặt cau có, đánh 1 cái vào sau ót…
Nhưng không chê nhan sắc người đánh vào đâu được, nét mặt mềm mại vừa dễ thương vừa cảm giác khó gần,
Lúc này một giọng nói hồn nhiên vang lên: "ơ, hai cậu cũng học lớp này à" Nhật Nguyên mừng rỡ nói,
Bảo An ngán ngẩm nhìn cậu nhóc loan toan chạy lại, thì thốt lên 1 câu: “tao thấy mày từ lúc mới bước chân vừa cửa rồi, mà mày líu lo với đứa ngồi bên cạnh nên giờ mới thấy tao đấy chứ”
Nhật Nguyên gãi gãi mặt, nói: “xin lỗi nha, lát đi net không, tao bao”
Minh Khang đáp: “không, chiều tụi tao mắc học võ rồi, hẹn mày khi khác nhé”
- "Vậy chiều tao tới nhà mày" Nhật Nguyên phấn khởi nói
Bảo An đáp: “tùy mày thôi”
____
Trước khi cô vào lớp Nhật Nguyên đã xin đổi chổ với bạn ngồi bàn trên bọn Bảo An,
Tính ra hai cậu chọn vị trí cũng khá thích hợp để...ngủ, chứ ngồi bàn cuối mà vị trí lại là dãy trong cùng, gần cửa sổ gió hiu hiu thì ngủ chỉ có sướng,
Vừa dứt lời đã thấy Bảo An nằm úp xuống bàn ngủ bù, còn hắn thì cuối người luồng tay qua để bóp mặt cậu,
Và hắn được tặng một cái cắn thật mạnh vào ngón tay.…
tg: *hết cứu*, haizzzz
Bầu không khí trở nên im lặng, cô giáo bước vào lớp với một cặp sách nặng trịch trên tay,
Các học sinh đứng dậy chào, cô gật đầu bảo: "các em ngồi xuống đi, từ nay cô sẽ là chủ nhiệm của các em" nói rồi cô bước lên bàn giáo viên bỏ cặp sách xuống rồi quay sang giới thiệu:
“Cô tên Nguyễn Ngọc Linh, các em gọi là cô Linh được rồi, cô năm nay 23 tuổi, chào mừng các em đến với trường cấp 2 nhé”
Cả lớp đồng thanh hô: “chúng em chào cô ạ!”
Sau khi cô ngồi xuống ghế thì bảo: “nay ngày đầu nên cô trò mình làm quen nhau trước đã, cô gọi theo số thứ tự các em lên giới thiệu nhé”
Và đúng như dự đoán Bảo An là tên đầu tiên được gọi lên bảng, cậu bất lực đẩy ghế đi lên..
____