Edit Ngọc Trúc
Dung Cảnh chẳng qua cũng chỉ là xem ở mặt mũi nguyên chủ mà nhắc nhở một câu, thấy Tuân Hạo không tin thì cũng không nói thêm gì nữa.
Lúc Tuân Hạo đẩy cửa bước vào, cậu cũng theo đó đi vào trong phòng.
Trong phòng đã có sẵn hai người đang ngồi. Tuân Hạo liếc mắt nhìn lướt qua một nam thanh niên trong đó, vội vàng bước nhanh tới, cười làm lành: “Vương thiếu.”
Chính chủ đã đến.
Dung Cảnh nghe giọng Tuân Hạo, đuôi mày hơi động, nghiêng mắt nhìn sang.
Vị “Vương thiếu” kia... trông khoảng hơn hai mươi tuổi, diện mạo cũng không tệ. Nếu không phải trên mặt treo nụ cười đắc ý quá mức làm hỏng tổng thể ngũ quan, thoạt nhìn còn có thể khen một câu “tuổi trẻ tài cao”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play