Công việc đồng áng nặng nhọc cô ta phải làm, mà việc nhà cửa bếp núc cô ta cũng phải đảm đương hết. Ăn thì ít hơn cả gà, mà làm việc lại nhiều hơn cả trâu. Tâm trạng của mẹ chồng và em chồng không tốt cũng lôi cô ta ra để trút giận. Nếu như dám cãi lại, thì đám phụ nữ trong nhà sẽ xúm vào đánh cô ta một trận tơi tả. Còn muốn ly hôn ư? Nhà mẹ đẻ bây giờ chỉ còn lại căn nhà ba gian ọp ẹp và một đống hoang tàn đổ nát còn chưa kịp xây lại. Cùng với việc mất đi công việc, cuộc sống khó khăn chẳng khác gì mẹ ruột và em trai, em dâu của cô ta. Hơn nữa, phụ nữ đã ly hôn ở trong thôn, nếu có tái giá thì cũng chỉ có thể lấy được hạng người thế nào? Vẫn là những người bị cả làng khinh rẻ mà thôi.
Nghĩ đi nghĩ lại, Hoàng Liên Hoa chỉ có thể nhẫn nhịn. Ngày đêm lấy nước mắt chan cơm, khóc thương cho sự tủi nhục và đáng thương của bản thân mình, hoàn toàn không nhận ra rằng ăn miếng thì phải trả miếng, tất cả những gì cô ta đang phải chịu đựng đều là do chính mình tự làm tự chịu mà thôi.
Mấy ông quan lớn có chức có quyền ở công xã Hải Tinh đã bị hạ bệ. Đối với đại đa số xã viên trong công xã mà nói, đây cũng được xem là một chuyện tốt. Mấy cán bộ mới được bổ nhiệm lên thay đã có bài học từ những người đi trước, nên trong thời gian ngắn cũng không dám làm ra những chuyện vi phạm kỷ luật nữa. Ngược lại, họ còn tích cực thể hiện bản thân, tranh thủ để lại ấn tượng tốt với lãnh đạo cấp trên. Mấy quy định hà khắc mà Triệu Ba và Hoàng Vệ Đông đặt ra trước đây cũng bị bãi bỏ. Những gia đình có điều kiện dư dả hơn một chút, không còn bị giới hạn trong việc cả nhà chỉ được nuôi một, hai con gà nữa, mà sẽ được phép nuôi theo số lượng đầu người trong gia đình. Sẽ không còn ai đến bắt con gà mái già của bạn đi chỉ vì cái cớ "cắt đuôi chủ nghĩa tư bản" nữa.
Về phần tài sản bị tịch thu, những vật phẩm quý giá không được trả lại cho chủ nhân ban đầu như mọi người mong đợi, mà được chuyển thẳng về huyện. Cũng không biết cuối cùng chúng sẽ rơi vào tay ai. Nhưng điều đáng mừng là những xã viên trước đây bị mấy người Hoàng Vệ Đông hãm hại, định tội oan đều được sửa lại án sai. Bao gồm cả trường hợp con trai của địa chủ cũ năm đó bị kết án hai mươi năm lao động cải tạo. Đối với gia đình anh ta mà nói, đây có lẽ chính là tin vui lớn nhất. Của cải có hay không cũng không sao, chỉ cần người có thể bình an trở về, thì tương lai tất cả đều có thể hy vọng.
Về phần số lương thực và gia súc bị tịch thu, ngược lại đều được chia cho các xã viên trong công xã. Tuy rằng số lượng lương thực rất nhiều, nhưng cũng khó lòng chia đều cho số lượng xã viên đông đảo của toàn công xã. Những đội sản xuất bị các vị đội trưởng tham ô bòn rút nhiều hơn sẽ được chia phần nhiều hơn một chút, những đội sản xuất khác thì chia ít hơn một chút. Tất cả đều là lương thực loại tốt. Mỗi gia đình được chia thêm khoảng bốn, năm cân, ít thì cũng được một, hai cân. Lại thêm việc giết mổ trực tiếp số gà vịt tịch thu được, để ngày hôm đó các hộ gia đình đều có thể làm một bữa sủi cảo ăn mừng.
Trên những con đường nhỏ ở vùng nông thôn, giữa hai bờ ruộng lúa, đâu đâu cũng có thể nhìn thấy cảnh tượng nông dân bưng bát cơm và đũa của nhà mình, vừa ăn sủi cảo một cách ngon lành, vừa tán gẫu những chuyện phiếm với nhau. Toàn bộ công xã trở nên náo nhiệt hơn cả ngày đón Tết.
Chuyện tương lai không ai nói trước được, nhưng ít nhất là hiện tại, ngọn núi lớn đè nặng trên đầu họ đã được dời đi, các thôn dân cảm thấy hít thở cũng thông thuận hơn nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT