Sau khi ông Hải Đại Phú và bà Lan Tú Mai được minh oan, phục hồi danh dự, thực ra họ hoàn toàn có thể quay trở lại trường đại học cũ để tiếp tục công tác giảng dạy. Việc họ tình nguyện ở lại đây, nói thật, hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của các vị lãnh đạo trên huyện. Đó chính là những giáo sư đầu ngành của các trường đại học danh tiếng. Dạy ở trường học nào mà chẳng được? Đừng nói là trường tiểu học công xã quèn của bọn họ, ngay cả trường trung cấp và trường cấp ba trên huyện còn đang khóc lóc, tranh giành muốn mời họ về kia kìa. Cấp trên đặc biệt quan tâm và đối đãi rất tốt với hai vị giáo sư này. Tuy rằng bây giờ họ cũng chỉ là giáo viên tiểu học bình thường, nhưng tuyệt đối không thể thực sự đối xử với họ như những giáo viên tiểu học thông thường được.
"Sao... sao có thể như vậy được?"
Hoàng Liên Hoa giật mình sửng sốt. Cô ta từng nghe cha mình nói qua, hai vị giáo sư đó trước kia bị điều xuống cơ sở để rèn luyện, cải tạo, vốn dĩ không có họ hàng thân thích gì ở nơi này. Ba đứa trẻ mà cô ta vừa đuổi đi, làm sao có thể có quan hệ với họ được chứ?
"Cho dù là thật thì đã sao nào? Dù sao trước kia trường tiểu học của chúng ta không có họ thì vẫn hoạt động tốt đấy thôi. Là ba đứa nhỏ đó phạm lỗi trước. Cho dù có làm ầm ĩ lên cấp trên đi nữa, chân lý vẫn đứng về phía tôi."
Hoàng Liên Hoa vẫn cố chấp cãi cùn, kiên quyết không chịu thừa nhận sai lầm của mình.
"Hiện tại người ta cũng đi rồi, nói nhiều như vậy thì có tác dụng gì nữa chứ? Sau này nên thế nào thì cứ thế ấy thôi."
Lưu Bá Ngôn cam chịu số phận. Ngọn lửa nhiệt huyết vừa mới được nhen nhóm trở lại trong lòng ông vì sự xuất hiện của hai vị giáo sư đã lập tức bị dập tắt. Ông nhìn Hoàng Liên Hoa vẫn giữ thái độ ngang ngược như cũ, buông một tiếng thở dài não nề, rồi quay người rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT