"Hai cô, là ai trong hai người đã đuổi học sinh đi vậy?" Trực giác mách bảo ông ta đó là Hoàng Liên Hoa. Dù sao thì địa vị của cô ta lớn hơn, còn Triệu Kiến Hồng thì lại có xu hướng mặc kệ mọi việc hơn. Cho dù đứa trẻ có nghịch ngợm đến đâu, nếu nói đến việc đuổi học sinh ra khỏi trường, chuyện này Hoàng Liên Hoa làm là thuận tay nhất.
Ông còn nhớ có một lần, Hoàng Liên Hoa ghét bỏ một đứa trẻ ăn mặc có phần lôi thôi, cảm thấy sự tồn tại của cậu bé làm ô uế cả phòng học, liền không cho cậu bé đến trường nữa. Cha mẹ đứa nhỏ mang mấy quả trứng gà dành dụm được nhờ ăn uống tằn tiện đến xin cho con, cô ta lại nhẫn tâm đập thẳng những quả trứng đó xuống đất. Ông tự hỏi, nếu cô không cần, trả lại cho người ta chẳng phải là được rồi sao? Cố tình đập vỡ xuống đất, lãng phí đồ ăn ngon như vậy để làm gì?
Đứa trẻ đó học hành rất chăm chỉ. Giáo viên dạy không tốt, cậu bé liền tự mình học lấy. Cậu thường xuyên mang sách vở đến hỏi riêng hiệu trưởng Lưu, người vẫn còn chút kiến thức. Hoàng Liên Hoa ghét bỏ cậu bé lôi thôi, hoàn toàn là vì điều kiện gia đình khó khăn của đối phương.
Cha của đứa nhỏ đó mất sớm. Toàn bộ gia đình chỉ dựa vào một người mẹ góa bụa và sự giúp đỡ của mấy người chú bác để chống đỡ. Cậu bé là anh cả, dưới còn có ba em trai và hai em gái. Mẹ phải xuống đồng làm việc, một mình cậu bé gánh vác hết mọi việc trong nhà, từ giặt giũ đến nấu cơm, cậu bé làm rất thành thạo. Người mẹ góa bụa đó có tầm nhìn xa, biết được lợi ích của việc học hành, không muốn làm lỡ dở tương lai của con, nên vẫn cố gắng cho cậu bé đến trường học tập, cũng mong muốn sau này cậu có thể giúp đỡ được các em.
Đứa nhỏ đó rất ngoan ngoãn, hiểu chuyện. Bởi vì nhà gần trường học, nên mỗi ngày vào buổi trưa, cậu đều chạy về nhà nấu cơm cho các em và mẹ đang làm việc ngoài đồng. Những lúc được nghỉ học, cậu lại đi giúp đội sản xuất dọn phân bò và phân dê. Đây đều là những loại phân bón tốt, nhưng bò dê lại hay chạy lung tung khắp nơi, nên luôn cần có người cầm xẻng đi thu dọn.
Công việc này tuy có phần bẩn thỉu, nhưng không hề khó khăn, công điểm được trả cũng khá cao. Người trong thôn biết hoàn cảnh gia đình họ khó khăn, nên đã ưu tiên giao nhiệm vụ này cho cậu bé. Cứ mỗi hai ngày cuối tuần, cộng thêm kỳ nghỉ đông và nghỉ hè, cậu bé cũng có thể kiếm thêm được một ít tiền phụ giúp gia đình.
Cũng không biết đứa trẻ nào đã mang chuyện này về trường kể lại. Hoàng Liên Hoa cứ nhất định cho rằng người cậu bé hôi hám, trên người toàn mùi phân dê phân bò. Trên thực tế, đối phương lại là người rất ưa sạch sẽ, sợ mùi hôi ám vào người em gái út trong nhà, nên ngày nào cậu bé cũng ra bờ sông tắm rửa sạch sẽ, quần áo bẩn cũng được giặt giũ và phơi khô ngay trong ngày.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play