Trong đầu cô ta bắt đầu tính toán xem nên tìm cớ gì cho hợp lý để đưa hai đứa con trai của mình đến gần gũi với hai ông bà lão kia.
"Kiều Kiều, Điềm Điềm, Tráng Tráng, mau ra đây đón khách nào!"
Vạn Kim Chi một tay giúp đỡ, một tay vác trên vai mấy túi hành lý của vợ chồng ông Hải Đại Phú, còn chưa bước vào sân đã lớn tiếng gọi. Lăng Quốc Đống dường như đã quá quen với cảnh tượng này, chỉ có Hải công công và Lan cô cô đến từ thời đại khác là cảm thấy cách gọi này nghe có vẻ hơi kỳ cục.
Bỏ tên người đi thì chẳng phải đây là câu nói cửa miệng của các tú bà ở lầu xanh khi gọi các cô gái ra tiếp khách mà người ta thỉnh thoảng vẫn đọc được trong các cuốn tiểu thuyết hay sao? Cả hai người lắc đầu, cố gắng xua đi những suy nghĩ vớ vẩn kia, mang theo tâm trạng hồi hộp nhìn về phía cửa nhà.
"Mẹ!"
Tiểu Thái Tử là người đầu tiên chạy ra ngoài. Không biết lúc nãy cậu bé chơi trò gì với các chị trong phòng mà vầng trán trên khuôn mặt ửng hồng vẫn còn lấm tấm mồ hôi. Thấy hai người lạ mặt là Hải Đại Phú và Lan Tú Mai, cậu hơi rụt rè ôm lấy chân mẹ ruột rồi nấp sau lưng bà. Tiểu Thái Tử ló đầu ra nhìn hai ông bà lão có vẻ ngoài hiền hậu, phúc hậu, rồi nhỏ giọng cất tiếng chào ông bà.
Hai "bà cụ non" Lăng Kiều và Lăng Điềm chắc chắn tỏ ra điềm tĩnh hơn cậu em trai nhiều và cũng không hấp tấp như vậy. Tuy có chút tò mò vì trong nhà đột nhiên xuất hiện hai người lạ, nhưng hai cô bé vẫn lễ phép chào hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT