Ông Lăng tự trấn an mình rằng ông đang dạy bảo con trai, dù con dâu có không hài lòng cũng không thể nào dám nổi giận với bố chồng.
“Ba à, bây giờ nhà nước đang khuyến khích các hộ kinh doanh phát triển mà. Hôm nào có dịp, con đón ba mẹ lên thành phố chơi sẽ thấy, rất nhiều gia đình tự mở cửa hàng buôn bán.” Lăng Quốc Đống vẫn giữ nụ cười ôn hòa, thái độ kiên quyết của cha không làm ảnh hưởng đến tâm trạng anh.
“Mày…”
Ông Lăng định mắng tiếp, nhưng chợt nhớ ra đứa con này không còn là cậu trai răm rắp nghe lời như mười mấy năm về trước nữa. Ông liếc mắt về phía cô con dâu.
“Kim Chi, con đưa bọn nhỏ vào phòng nghỉ ngơi trước đi. Trời cũng không còn sớm nữa rồi. Nếu nhà chưa dọn dẹp kịp phòng thì tối nay cứ tạm thời ở chung một phòng. Em út con tối nay qua phòng ba mẹ ngủ tạm.”
Gia đình Lăng Quốc Phú cũng ở lại, nên nhà không còn phòng trống cho gia đình anh. Lăng Mỹ Lệ chưa kết hôn nên vẫn còn phòng riêng của mình, lúc này đành phải để cô ngủ cùng ông bà Lăng một đêm.
“Không cần đâu ba, phòng ốc đủ cả rồi ạ, không thiếu chỗ nào đâu.” Vạn Kim Chi lắc đầu từ chối. Cô không thể đi được, nếu cô rời đi, lỡ chồng bị bắt nạt thì phải làm sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play