"Số phận của ba chúng tôi thật không may. Mấy ngày trước lúc ra đồng không cẩn thận bị trượt chân, đầu đập phải đá làm chảy rất nhiều máu. Lúc đó tình hình đã không ổn lắm rồi. Bác sĩ làng đã bôi thuốc cho ba, nhưng ông ấy bảo chúng tôi phải mau chóng đưa ba đến bệnh viện. Chị hai à, chị cũng biết đấy, nhà chúng tôi làm gì có tiền."
Lăng Kiều quan sát người cậu tư mà lúc nãy bà ngoại vừa giới thiệu cho các cô nhận mặt đang trình bày. Trong số các cậu, dường như chỉ có người cậu này là chưa lập gia đình.
Trong lòng cô bé thầm tính toán, nghĩ đến việc ông bà nuôi của các cô tặng vòng vàng khi nhận nuôi đã lan truyền đến nhà ông ngoại, khiến mấy người cậu nảy sinh ý đồ, nên lúc này mới nhờ người nhắn tin qua đây cầu cứu.
Lòng cô bé trở nên nặng trĩu. Có điều, không biết mấy người cậu này là có tiền mà không muốn chữa, hay là thực sự không có tiền nên mới bất đắc dĩ tìm đến đây.
….
"Không chữa, chúng ta không chữa nữa." Ông Vạn ho khan vài tiếng, nắm chặt lấy tay con gái, cuối cùng cũng bày tỏ rõ ràng ý định của mình.
Thực sự không phải ông cụ sợ chết. Trên đời này có ai lại không mong muốn mình sống lâu, sống khỏe? Ông cũng không ngoại lệ. Nhưng là một người nông dân sinh ra và lớn lên ở vùng quê này, ông chỉ biết rằng bệnh viện lớn là nơi "nuốt tiền". Gia đình mình có bao nhiêu khả năng, ông còn không rõ sao? Đặc biệt là thằng con trai út còn chưa lấy vợ, con gái út cũng chưa gả đi, cả hai việc này đều cần một khoản tiền không nhỏ. Nếu như bây giờ lại tốn tiền cho ông đi khám bệnh, vậy thì ông còn mặt mũi nào mà nhìn các con nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT