Nghe lén vách tường, chuyện này một lần thì lạ, hai lần thì quen, đến ba lần trong một đêm thì chẳng còn gì phải che giấu nữa. Khi thấy Lục Tu Viên đến, Thẩm Đại Kiều khẽ phất tay ra hiệu, lại làm động tác "suỵt", ý bảo chớ phát ra tiếng động.
Trong hậu hoa viên tĩnh mịch, sau tiểu các bên trong, ánh sáng hắt ra từ cửa sổ đang mở chiếu lên mấy gốc hải đường ngoài cửa, giữa khe hở của cây hải đường và cửa sổ có ba người đang nấp, mỗi người ôm một tâm sự riêng.
Bão Đông thi thoảng lại nhìn quanh cảnh giới, nơi này tuy kín đáo nhưng vẫn có thể có người đến, nàng phải bảo vệ tiểu thư thật tốt.
Thẩm Đại Kiều thì chú ý toàn bộ vào trong phòng, mỗi khi Thẩm Thế Kiệt nói một câu là nàng ghi thêm một món nợ vào sổ, khóe môi cong cong, mang theo ý cười nhàn nhạt, trông như rất vui vẻ.
Nụ cười ấy rơi vào mắt Lục Tu Viên, với một “thiếu niên mười tốt” từ nhỏ luôn giữ quy củ, coi thường việc "nghe trộm vách tường", dường như cũng không đến nỗi khó chịu như vậy.
Hắn thật ra không phải cố ý đi nghe trộm, chỉ là tình thế ép buộc thôi.
Cũng coi như tự tìm lý do chính đáng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play