Lầu son gác tía, đình đài thủy tạ, cầu nhỏ nước chảy, đường đá nhỏ dẫn lối vào đình, qua cầu còn có hành lang quanh co; nói là hậu viện, chẳng bằng gọi là vườn sau.
Hậu các của Phiêu Hương viện rộng gấp đôi tiền các, đêm xuống đèn lồng mờ mờ, chẳng rõ là cố ý tạo không khí hay không, đối với Thẩm Đại Kiều lần đầu đến nơi này, quả thực rất khó phân biệt phương hướng.
Bão Đông vừa mới đi một chuyến, vốn tưởng chắc như đinh đóng cột, chẳng thể sai được, ai ngờ chủ tớ hai người lại nghe nhầm ở góc tường, lúng túng đến cực điểm. Bão Đông vội vàng vén vạt áo giúp tiểu thư, hai người từ trong bụi cây bước ra, đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.
“Tiểu, tiểu thư, là ta nhìn nhầm rồi…” Bão Đông mặt ửng đỏ, đưa mắt nhìn về căn phòng vừa rồi họ rình bên tường, rõ ràng không sai mà, qua cây cầu này, vẫn là đường đá như thế, cả đèn đá cũng giống hệt, sao lại không phải là phòng của ThếKiệt công tử chứ?
“Vẫn có điểm khác biệt, ngươi nhìn đèn lồng treo dưới mái hiên kia thì rõ.” Thẩm Đại Kiều chỉ tay về phía chiếc đèn treo trước cửa, mỗi phòng đều không giống nhau.
Có điều giờ biết thì cũng muộn rồi. Họ vừa rồi đi vòng qua phía sau, không nhìn chính diện để nhận phòng, đã nghe quá nửa màn “kịch” rồi mới phát hiện không phải là Tứ công tử.
“Bày ra giống nhau thế này thật khiến người ta khó tìm.” Bão Đông lầm bầm, sống chết không chịu nhận là mình mù đường, từ bé đến giờ chưa từng đi sai, đi một lần là nhớ rõ rành rành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT