Vào ngày đầu năm mới, số lượng cửa hàng mở cửa vốn rất ít mà lượng khách còn ít hơn nữa. 
Bởi lẽ hiếm có ai vẫn cần dịch vụ giao đồ ăn trong những ngày tết như thế này.
Quán bánh xào ở tầng dưới đã kinh doanh được rất nhiều năm, thậm chí nó đã kinh doanh từ hồi Cảnh Ngọc còn đeo ba lô, đá những viên sỏi ven đường trên đường về nhà. 
Ở nơi như thế này, chắc hẳn một cửa hàng có thể tồn tại được lâu như vậy phải có điều gì đó đặc biệt, mà ưu điểm của quán bánh xào nằm ở tầng dưới chung cư này là rẻ, ngon và sạch sẽ.
Khác với những quán ven đường khác, quán bánh xào này trông rất sạch sẽ vì kính được lau chùi trong suốt, không hề có dấu vết khói bếp. Số bàn không nhiều, tổng cộng chỉ khoảng mười cái. Mặc dù bàn cũ nhưng đã được phủ một lớp khăn trải chống nóng và chống bám dầu, ghế được lau chùi sạch sẽ. Trước khi ngồi, Cảnh Ngọc đã lấy khăn giấy trên bàn lau qua bàn và ghế, nhưng chẳng hề lau được gì.
Klaus không phải kiểu người khinh thường những quán ven đường. Ngược lại, anh rất quan tâm đến ẩm thực của người dân địa phương. Tất nhiên ngay lúc này, thứ anh quan tâm nhất vẫn là câu "nói bậy" của Cảnh Ngọc.
Cảnh Ngọc im lặng hai giây. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play