Cả đường suôn sẻ đến thang máy trong tầng hầm đỗ xe của khu chung cư nơi Lâm Vụ sống. Cô bước xuống xe, trên tay xách một túi thuốc Đông y lớn.
Trần Trác nhắc nhở: "Nếu không biết sắc thuốc thì nhắn tin cho tôi."
Lâm Vụ liếc anh một cái: “Chắc là tôi biết làm.”
Cô không đến mức ngay cả sắc thuốc cũng không biết chứ.
Trần Trác mỉm cười, ánh mắt dừng lại trên người cô, giọng điệu lười biếng mà tùy ý: "Thế thì đáng tiếc thật."
Sao anh lại thấy đáng tiếc, cô hiểu đại khái.
Lâm Vụ im lặng vài giây, cảm thấy vành tai mình nóng lên, mím môi nói: "Tôi về đây."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play