Lâm Vụ mất một giây mới phản ứng lại, rốt cuộc quan hệ ông cháu của bọn họ là sao?
Sau khi xác nhận mình không hiểu sai, cô nhìn thẳng vào Trần Trác, ánh mắt tĩnh lặng như mặt nước.
Nhưng Trần Trác vẫn có thể nhìn thấu sự trách móc và không vui ẩn giấu trong đôi mắt không biểu lộ quá nhiều cảm xúc của cô.
Sau vài giây im lặng, anh giải thích: “Ông ấy không biết quan hệ giữa chúng ta, cũng sẽ không hỏi quá nhiều về thân phận của em. Trong mắt ông ấy, em chỉ là một bệnh nhân đến khám mà thôi. Trình độ chuyên môn của ông ấy không tồi, còn giỏi là đằng khác. Uống thuốc Tây có hại cho cơ thể, tất nhiên Đông y cũng vậy, nhưng ông ấy kê thuốc có kiểm soát hơn một chút. Tôi đưa em đến đây chỉ đơn giản là hy vọng…”
Nói đến đây, anh tạm dừng, ánh mắt thản nhiên nhìn Lâm Vụ, giọng điệu trầm ổn mang theo sự nghiêm túc: “Luật sư Lâm của chúng ta luôn khỏe mạnh.”
“...”
Lâm Vụ hiếm khi nghe Trần Trác nói một đoạn dài như vậy. Anh không phải kiểu người thích giải thích nguyên do cho việc mình làm. Anh đã làm thì tức là đã làm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT