Tuyết rơi dày đặc, Tạ Quan Liên từ trên núi đi xuống, chóp mũi và mí mắt đều bị gió lạnh làm cho ửng đỏ, làn váy phía dưới vương đầy băng tuyết, giày thêu gắn trân châu cũng đã lấm tấm hơi ẩm.
Tiểu Vụ đã chờ nàng thật lâu ở cửa. Thấy nàng bị lạnh đến đỏ bừng cả khuôn mặt, nàng vội vàng bước lên, nhét ngay bình nước nóng vào lòng ngực Tạ Quan Liên, không nhịn được mà nhỏ giọng trách khẽ:
“Nương tử, người đi đâu vậy? Sao giờ mới về? Trời sắp tối rồi, chậm thêm chút nữa là nô tỳ phải đi tìm người đấy.”
Tạ Quan Liên ôm chặt bình nước nóng còn lưu chút ấm áp, nhẹ giọng đáp: “Không đi đâu xa, chỉ là ra rừng trúc sau núi giải sầu một chút thôi.”
“Rừng trúc sau núi?” Tiểu Vụ ngạc nhiên, chưa từng nghe nói sau núi có rừng trúc nào cả.
Tạ Quan Liên lỡ miệng, khẽ gật đầu, rồi nghiêng đầu dịu dàng hỏi: “Có nước ấm chưa?”
Lúc lên núi nàng không mang ô, lúc xuống thì tuyết rơi không lớn nhưng dai dẳng, bị xối trong chốc lát, chân và ngón tay giờ đều tê cứng, nhất định phải ngâm nước ấm mới mong hồi lại cảm giác.
Tiểu Vụ vội nói: “Không biết nương tử khi nào về, nên còn chưa chuẩn bị nước ấm. Người mau vào phòng, thay y phục đi rồi đến ngồi cạnh lò sưởi cho ấm, nô tỳ sẽ đi lấy nước ngay.”
“Ừm.” Tạ Quan Liên gật đầu, bước vào phòng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT